Chương 46: (Vô Đề)

Thấm thoát, Hà Hoa Tử đã ở Lý gia hơn hai tháng. Mỗi ngày cô đều được Hàn quản gia dạy lễ nghi. Từ cách đi, đứng cho đến ngồi xuống ghế như thế nào mới ra dáng một thiếu nãi nãi của Lý gia.

Tuy có đôi lúc khắc khe nhưng Hà Hoa Tử lại rất có nghị lực để tiếp thu, cô cũng chưa bao giờ thấy chán khi học về những lễ nghi này.

Hàn quản gia vừa rồi đã thị phạm cách ngồi như thế nào khi mặc sườn xám cho Hà Hoa Tử xem. Bà nói:

- Thiếu nãi nãi, bây giờ người hãy làm lại cho tôi xem.

- Dạ

Học ngồi là cái mà Hoa Tử đã học đi học lại suốt hai ngày qua nhưng chẳng thể nhớ nỗi. Tuy đã được sửa rất nhiều lần nhưng cô vẫn cứ sai mãi.

Cô vừa đặt người ngồi xuống, Hàn quản ga vẫn dùng vẻ mắt không chút cảm xúc, giảng:

- Ngồi 2/3 ghế, lưng thẳng, vai thả lỏng, chân khép phía trước. Thiếu nãi nãi, hôm nay học đến đây thôi, người cũng đã học được cách ngồi rồi.

Sau này tôi sẽ dạy người cách pha trà, rót nước kiểu truyền thống.

- Dạ được, rất vui vì được Hàn quản gia chỉ dạy.

Hà Hoa Tử ở đây được một thời gian, nói chuyện cũng dần trở nên dịu dàng hơn trước.

Advertisement / Quảng cáo

Tại bửa trưa, sau khi Lý thái thái vừa ngồi xuống ghế, Hà Hoa Tử mới có thể ngồi. Bà quay sang nói với Hàn quản gia đang đứng bên cạnh.

- Hàn Dung, bà ra ngoài xem mọi người làm việc thế nào rồi.

Nghe theo sự phân phó của Lý thái thái, Hàn quản gia lập tức rời đi. Bà vừa mới ra khỏi phòng ăn, Lý thái thái lại quay sang nhìn Hà Hoa Tử.

- Hàn quản gia đi rồi, con có thể ăn uống thoải mái, không cần phải áp đặt những gì mình đã học vào.

Hà Hoa Tử nghe xong liền nhẹ người.

- Vẫn là bà nội hiểu con thôi!

Vừa nói, cô nhìn bà với nụ cười rạng rỡ, không quên đợi bà gắp xong thức ăn mới gắp cho bà một miếng thịt lớn.

- Ta biết lần trước trong bửa ăn, vì sơ ý nên con đã động đũa trước, vì việc ấy mà bị Hàn Dung la cho một trận.

Hà Hoa Tử không những không thêm dầu vào lửa, cô không trách Hàn quản gia mà còn lên tiếng bênh vực bà.

- Dù gì chuyện đó cũng là con làm sai, cũng không thể trách được Hàn quản gia. Một chốc lại quên đi những gì đã học, bà xem con có ngốc không?

Lý thái thái nghe xong liền cười.

Bà lấy tay xoa đầu cô:

- Cháu dâu của bà không hề ngốc chút nào. Vừa xinh đẹp lại vừa thông minh.

Hai bà cháu Lý thái thái vừa nói vừa cười đầy vui vẻ. Sau một hồi, Lý thái thái mới tâm sự với cô:

- Con biết không, những thứ mà Hàn quản gia đang dạy con, là những thứ mà từ nhỏ ta đã được nghiêm khắc dạy dỗ. Người phụ nữ ngày xưa không có quyền lên tiếng quyết định cuộc đời mình, ta cũng vậy. Phàm là những cô gái sinh ra trong gia đình lớn càng không có quyền lựa chọn con đường cho mình.

Ta được hứa hôn với ông nội của tiểu Lượng, nhưng may mắn là ta và ông ấy có quen biết trước và có tình cảm với nhau.

Được cưới về Lý gia, ta cũng may mắn khi không bị gia đình chồng bạc đãi.

Hà Hoa Tử nghe Lý thái thái kể xong, liền hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!