Chương 10: (Vô Đề)

Nhận được tin, Lý Đông Lượng bỏ tất cả mọi việc, chạy xe đến địa điểm Hà Hoa Tử bị bắt cóc.

Gần đó, anh thấy có rất nhiều cảnh sát đứng xung quanh đang kiểm tra cùng với Dương Việt Bân. Anh xuống xe, lao đến Việt Bân và thẳng vào mặt anh một cái đấm.

Tất cả mọi người đứng đó đều biết cái đấm này không hề nhẹ vì nó khiến Việt Bân phải ngã xuống đất.

Đông Lượng cúi người, túm lấy áo anh, giọng đầy tức giận, gặng hỏi:

- Không phải tôi đã dặn anh phải để mắt tới Hoa Tử rồi sao, tại sao lại để cô ấy bị bắt cóc?

Cảnh sát thấy vậy lập tức đến can ngăn, không muốn thấy hai người họ đánh nhau, liền khuyên can Lý Đông Lượng.

Dương Việt Bân được cảnh sát đỡ đứng dậy.

Anh lấy tay sờ bị thương, nói với Lý Đông Lượng.

- Bây giờ đánh tôi cũng chẳng có ích gì, chi bằng cùng nhau hợp tác để tìm Hoa Tử.

Lý Đông Lượng nghe vậy, dường như cũng lấy lại được bình tĩnh.

Theo như những gì Dương Việt Bân kể lại, sau khi anh trở ra từ cửa hàng tiện lợ đã thấy cửa xe bị mở. Nghĩ rằng Hà Hoa Tử rời khỏi xe để đi đâu nên đã quay sang mọi hướng để nhìn xem. Bất ngờ lại nhìn thấy dưới đất là chiếc vòng tay của cô.

Dương Việt Bân thấy có gì đó không ổn, vội chạy lại vào cửa hàng, nhờ nhân viên mở lại camera bên ngoài thì phát hiện, khi anh bước vào đã có hai người đi đến mở cửa xe và kéo Hoa Tử đi.

Vì bị ngấm thuốc mê nên cô chẳng thể kêu cứu.

Ngay lập tức, anh nhờ nhân viên gọi điện cho cảnh sát đến, còn mình thì gọi điện báo cho Lý Đông Lượng.

Lý Đông Lượng nghe xong, đoán được những người này có lẽ đã theo dõi xe của Dương Việt Bân từ lâu nên nhân lúc anh rời đi mới ra tay.

- Hoa Tử vừa mới về nước không được bao lâu, cả ngày lại ở trong nhà nên không thể đắc tội với ai được. Chỉ có thể là...

Dường như hiểu ý của Lý Đông Lượng, cả hai người ngay lập tức gọi điện để kiểm tra xem tình hình dạo này của các công ty đối thủ.

Bên Dương Việt Bân có vẻ không có gì, nhưng Lý Đông Lượng dường như đã có manh mối.

Theo như những gì Văn Thi vừa kiểm tra thì dạo trước có một công ty bị phá sản do thua lỗ vì tranh giành với Lý Thành.

Ngay lập tức, Lý Đông Lượng cho trợ lý Văn điều tra nơi mà tên kia hay lui đến.

- ------------

Hà Hoa Tử lúc này vừa tỉnh dậy, có lẽ thuốc mê cũng đã dần hết tác dụng của nó. Thấy mình nằm dưới nền đất lạnh lẽo, hai tay bị trói chặt phía sau.

Khi cô đang cố gắng để cở dây thì giọng nói đầy thô lỗ vang lên.

- Cô tỉnh rồi sao?

Nhìn theo hướng phát ra giọng nói. Hoa Tử thấy một người đàn ông đứng đó, rồi từ từ tiến lại gần mình.

- Anh là ai?

Tại sao lại bắt tôi? Nếu là bắt cóc tôi để tống tiền thì anh lầm rồi, tôi không có tiền.

Vừa nói, cô vừa cố làm đứt sợ dây trói.

- Tiền, tôi không cần. Thứ tôi cần là mạng của Lý Đông Lượng.

- Vậy thì liên quan gì đến tôi. Anh muốn mạng của anh ta thì bắt tôi làm gì chứ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!