9
"Vậy sau đó ngươi và Tống Thanh Mặc hòa ly rồi sao?"
Bùi Tiềm ngồi đối diện, hỏi ta.
Ta theo phản xạ đáp:
"Không, lúc đó…"
Nói đến đây, ta nhíu mày, trừng mắt nhìn hắn:
"Gì mà các ngươi! Ta đang kể chuyện người khác cho ngươi nghe, không phải chuyện giữa ta và Tống Thanh Mặc."
Bùi Tiềm cười nhạt, kiên nhẫn đáp:
"Chắc tại ta nghe nhầm."
"Khách quan, mì vằn thắn của ngài đây!"
Ông chủ quán bưng lên hai bát mì nóng hổi, cắt ngang câu chuyện giữa ta và Bùi Tiềm.
Tối nay trong lòng ta bức bối, nên đem chuyện kiếp trước giữa ta và Tống Thanh Mặc kể cho Bùi Tiềm nghe, như thể là một câu chuyện trong thoại bản.
Nhất Phiến Băng Tâm
Kể xong, lòng ta nhẹ nhõm hơn nhiều.
Ta hỏi hắn:
"Nếu ngươi là cô nương trong câu chuyện, mẹ và muội ngươi bỏ rơi ngươi, ngươi có hận họ không?"
Bùi Tiềm đáp:
"Ta từng tự tay lên kế hoạch g.i.ế. c dưỡng mẫu và một người đệ đệ, bởi họ từng lừa dối và làm tổn thương ta. Vậy nên, chút oán hận của cô nương kia chẳng là gì cả."
Nói xong, hắn lại cười:
"Ta đùa thôi, nhìn vẻ mặt của ngươi kìa."
Ta cúi đầu nhìn bát mì vằn thắn, nghĩ thầm, biểu cảm của hắn chẳng giống như đang đùa.
Ta luôn cảm thấy Bùi Tiềm – đồng minh này – cực kỳ nguy hiểm.
Chỉ là, hiện tại ta chẳng còn cách nào khác.
Dẫn theo kẻ vô dụng ra đi, coi như ta và Tống Thanh Mặc đã hoàn toàn cắt đứt.
Trước khi đi, Tống Thanh Mặc còn dội cho ta một gáo nước lạnh.
Hắn nói rằng sẽ giúp Giang Lãnh Nguyệt trở thành Ninh Vương phi, bảo ta từ bỏ hy vọng.
Hừ, tên bạch nhãn lang đáng chết, ta nhất định khiến ngươi công cốc!
Ở kinh thành, ta chẳng có chỗ dựa.
May mà Bùi Tiềm đã hứa sẽ giúp ta tranh đoạt ngôi vị Ninh Vương phi.
Ta nhớ rất rõ, trong số các câu hỏi của Ninh Vương, có một đề phải chọn sở thích của ngài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!