Chương 16: Xem mặt

Theo thứ tự đánh số của mẹ, người thứ nhất chính là giáo sư khảo cổ học.

Giáo sư trông lớn tuổi hơn so với Kỳ Tiếu Ngôn rất nhiều, Dương Vi đoán

anh ta khoảng chừng 40 tuổi. Giáo sư lịch sự nghe cô giới thiệu về bản

thân mình, sau đó bắt đầu phân tích hoàn cảnh của cô:

"Nghe nói cô là giáo viên mỹ thuật tạo hình, theo tôi thấy mỹ thuật tạo hình và khảo cổ học rất giống nhau, đều là những môn nghệ thuật. Cô có hứng thú với khảo cổ không?"

Dương Vi nói:

"Lúc học trung học tôi có đọc qua một quyển tiểu thuyết tên là"đạo mộ bút ký

", tôi thấy cảnh tượng trong đó được miêu tả thật hấp dẫn, lúc thi đại học xém chút nữa là tôi cũng đăng ký dự thi ngành khảo cổ."

Giáo sư hỏi: "Vì sao cô không đăng ký?"

"Bởi vì mẹ tôi nói khảo cổ cũng chỉ là đi đào trộm mộ của người khác."

Giáo sư: "......"

Hắn trầm ngâm một lúc, sau đó nói: "Tác giả quyển tiểu thuyết mà cô nói, có phải là Nam phái tam thúc không?"

Dương Vi kinh ngạc nhìn hắn: "Anh cũng đã xem qua quyển tiểu thuyết này?"

Giáo sư nói:

"Tác giả kia vốn dĩ là học sinh của tôi, sau đó bởi vì không qua được kỳ thi sát hạch, nên không thể tốt nghiệp được, mới đổi nghề sang viết tiểu thuyết."

Dương Vi: "......

"Giáo sư ngài không cảm thấy, ngài đang chém gió thành bão hay sao…. Cô nhìn giáo sư, cười hỏi:"Nam phái tam thúc chỉ là bút danh của anh

ấy, anh ấy là học sinh của anh, chắc anh biết tên thật của anh ấy là gì

chứ."

Giáo sư che miệng ho khan một tiếng:

"Khảo cổ là một môn học có ý nghĩa quan trọng đối với nhân loại, đoàn của chúng tôi đã khám phá ra vài ngôi mộ cổ, những xác ướp được trưng bày trong bảo tàng Louvre, có vài xác ướp là do chúng tôi khai quật được."

Dùng máy xúc để khai quật sao? Dương Vi nhìn giáo sư, cười ha ha nói:

"Tôi nghe nói trên người của các Pha ra ông có lời nguyền, thành viên trong đoàn của các anh có khỏe không?"

Giáo sư nói:

"Lời nguyền chỉ là chuyện vô căn cứ, Ai Cập và Pháp là những quốc gia tương đối hấp dẫn, cô đã đến hai quốc gia này chưa?"

Dương Vi lắc đầu: "Chưa."

Giáo sư tiếc nuối nói: "Vậy thì thật đáng tiếc, nhưng mà tôi thường xuyên tới đó, cô có cái gì muốn biết cứ việc hỏi tôi."

Dương Vi suy nghĩ một chút nói: "Mùi vị của nước sông Seine và sông Nile có giống nhau không?"

Giáo sư: "......

"Giáo sư nói hắn phải đi về để nghiên cứu chất lượng nước sông Seine và sông Nile, sau đó vội vã rời đi. Nửa giờ sau, cửa quán cà phê lại một lần nữa bị đẩy ra, một vị tổng giám đốc đại nhân mặc một bộ âu phục phẳng phiu đi đến. Giày da của anh ta được lau sáng bóng, ngay cả tóc cũng được vuốt keo nề nếp ngay ngắn, trên tay mang theo một chiếc túi công sự màu đen, tỏa ra không khí nồng đậm tinh anh. Hắn đi đến ngồi trước mặt Dương Vi, nâng tay trái lên nhìn đồng hồ:"Dương tiểu thư, cô thật đúng giờ, tôi thích hợp tác cùng những người

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!