18
Sáng mùng Một Tết, chị Lệ biết chuyện xảy ra tối qua từ Hứa Văn Sâm, sợ tôi không chịu đựng nổi nên hẹn tôi ra ngoài đi dạo.
Không ngờ, khi chúng tôi đang tham quan chùa thì lại chạm mặt Hứa Văn Sâm và mẹ anh ta.
Người đàn ông hôm qua còn thề thốt trên WeChat rằng hôm nay sẽ tiễn mẹ và chú về quê, giờ lại đang đứng cạnh mẹ mình bái lạy Quan Âm.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
"Văn Sâm à, Quan Âm ở đây rất linh thiêng, nhất định sẽ phù hộ cho Hiểu Tình sớm mang thai."
"Chỉ cần nó có thai, chắc chắn sẽ không đòi ly hôn nữa, cũng không nuôi con mèo xấu xí kia nữa."
"Văn Sâm, con nhớ lời mẹ dặn, tuyệt đối không được đồng ý ly hôn với Hiểu Tình, càng không được bán căn nhà này, nếu không cả làng sẽ cười vào mặt nhà mình đấy."
Những lời của Chu Quế Phương khiến tam quan của tôi trong ngày đầu năm mới hoàn toàn sụp đổ, đồng thời tôi cũng thấy may mắn vì mình đã đưa ra quyết định đúng đắn.
Trong lúc tôi còn đang đứng sững, mẹ chồng bất ngờ nhìn thấy tôi và chị Lệ, bà ta lập tức chen qua đám đông lao tới tấn công chị ấy:
"Chính là mày, con đàn bà độc ác! Chính mày đã suốt ngày xúi giục con trai tao và con dâu tao ly hôn!"
"Tao đã đọc tin nhắn của con trai tao rồi, tối hôm qua mày còn nói tao là loại người có nhân cách quái dị, sẽ làm hại Hiểu Tình suốt đời. Mày là cái thá gì mà dám xen vào chuyện nhà tao hả?!"
Chị Lệ mang giày cao gót, không đứng vững, bị đẩy mạnh ngã ngửa ra sau. Tôi phản ứng kịp, lao tới đỡ lấy chị ấy, nhưng vẫn cùng nhau ngã xuống đất.
Ngôi điện không lớn nhưng người lại rất đông, ngày càng nhiều người chen lấn về phía chúng tôi.
Chị Lệ bị Chu Quế Phương đè lên, không thể kịp thời đứng dậy.
Hứa Văn Sâm cố gắng đến cứu nhưng lại bị dòng người xô dạt về phía tường.
Trong lúc cấp bách, tôi đá một cú mạnh vào người Chu Quế Phương, kéo chị Lệ đến nơi an toàn.
Sau đó, chị Lệ báo cảnh sát và yêu cầu kiểm tra camera giám sát.
Chúng tôi mới phát hiện ra lúc đó, bên cạnh Hứa Văn Sâm có một cảnh sát đang làm nhiệm vụ.
Anh hoàn toàn có thể cầu cứu cảnh sát để giải cứu tôi và chị Lệ, nhưng anh đã do dự.
Vì sợ Chu Quế Phương bị truy cứu trách nhiệm, anh đã không chọn nhờ cảnh sát can thiệp.
Nếu không phải tôi kịp đá bà ta ra, có lẽ tôi và chị Lệ đã gặp sự cố giẫm đạp rồi.
"Anh Lực, em không phải muốn bảo vệ mẹ em đâu, em chỉ sợ nếu mẹ bị cảnh sát giáo huấn, bà sẽ làm ra chuyện gì đó còn mất kiểm soát hơn…"
Anh Lực không chấp nhận lời giải thích của Hứa Văn Sâm, anh vô cùng tức giận:
"Hứa Văn Sâm, hợp tác giữa chúng ta chấm dứt tại đây. Món nợ hôm nay, tôi sẽ từ từ tính với chú!"
Quý nhân thành kẻ thù, Hứa Văn Sâm c.h.ế. t lặng rất lâu, chỉ còn biết cúi đầu liên tục xin lỗi trong thảm hại.
Còn Chu Quế Phương, khi biết mình sẽ bị tạm giữ năm ngày, lại đổ toàn bộ trách nhiệm lên đầu tôi:
"Lâm Hiểu Tình, nếu không phải vì cô đòi ly hôn vào đúng dịp Tết, thì tôi đâu có bị tạm giữ. Có cô con dâu như cô đúng là xui tám đời!"
"Chờ tôi ra ngoài, tôi sẽ cho tất cả mọi người biết cô đã hãm hại mẹ chồng như thế nào!"
"Lâm Hiểu Tình, đến giờ cô còn dám nói hai cái đứa kia là bạn của con trai tôi à? Nếu là bạn nó, sao lại giúp cô bắt nạt nó? Tôi hiểu rồi, chắc cô là bồ nhí mà con bé Lệ sắp xếp cho chồng nó!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!