Rồi đưa Công chúa trở lại phủ, để nàng an tâm tịnh dưỡng.
Từ đó, huyết hải thâm thù giữa Công chúa và Hoàng hậu kết thành.
Hiện giờ, Công chúa muốn đưa ta đến cung Hoàng hậu, rõ ràng là muốn làm khó ta.
Trước đây, tất cả cung nhân Hoàng hậu phái tới phủ Công chúa đều bị nàng tìm cớ đánh chết.
Nếu ta đi, Hoàng hậu tất sẽ g.i.ế. c ta.
Nhưng nếu không đi, ngay lúc này, Công chúa đã có thể lấy mạng ta.
Hai ngả đường đều là tử lộ.
Bất giác, ta nhớ đến lời phụ thân từng nói:
"Con gái, con biết vì sao khi phụ thân biểu diễn xiếc thú, luôn có thể vững vàng bước qua sợi dây thép không?
"Bí quyết nằm ở chỗ chỉ nhìn con đường dưới chân, không được nhìn hai bên vực sâu."
Trong tuyệt cảnh, ắt có một con đường sống.
Ta cúi mình dập đầu thật thấp, giấu đi nụ cười thoáng hiện trên môi.
"Nô tỳ xin tuân lệnh Công chúa."
"Chỉ là, nô tỳ có một thỉnh cầu."
Ta thưa với Công chúa: "Nô tỳ muốn trước khi đi, được nhìn lại những loài chim thú mình từng chăm sóc lần cuối."
Công chúa đồng ý.
Thế là ta đi tới hậu viện của phủ Công chúa.
Nơi này có vô số chim thú quý hiếm mà Công chúa nuôi dưỡng. Từ thiên lý mã trong chuồng ngựa đến những chú chó săn trong cũi, tất cả đều do ta phụ trách chăm sóc suốt bao năm qua. Ta hiểu rõ tập tính của từng con một.
Lúc này, ta chỉ trầm ngâm giây lát, rồi bước tới trước một chiếc lồng chim lớn.
Bên trong là chín con bạch vĩ cẩm điểu, mỗi con đều sở hữu bộ lông đuôi trắng muốt dài thướt tha, vẻ đẹp rực rỡ như tuyết.
Chín con chim này ta đã chăm sóc suốt mười một tháng. "Nuôi binh nghìn ngày, dụng binh một giờ."
Hy vọng lần này, chúng sẽ mang đến kết quả như ta mong đợi.
Ta hít sâu một hơi, mở toang cửa lồng chim, rồi phát ra một tiếng huýt nhẹ.
Đáp lại tiếng huýt, đàn cẩm điểu lao lên bầu trời, xoay quanh trên phủ Công chúa.
Chúng đầu nối đuôi, đuôi nối đầu, tạo thành một vòng tròn hoàn mỹ. Những chiếc đuôi tuyết trắng phản chiếu ánh trăng, nổi bật giữa màn đêm, đến mức dù cách đó vài dặm cũng có thể nhìn thấy vòng tròn trắng đẹp đẽ lạ thường này trên bầu trời tại phủ Công chúa.
Trong Khâm Thiên Giám, có người chuyên quan sát thiên tượng, ghi chép điềm lành điềm dữ. Một cảnh tượng như thế, chắc chắn sẽ khiến bọn họ kinh động.
Quả nhiên ta chẳng phải chờ lâu.
Từ phía cổng sau phủ Công chúa, có tiếng bước chân vang lên.
Người đến khoác long bào màu vàng sáng.
Là Hoàng đế.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!