"Mẫu hậu, nhi thần không đi Phi Diệp Tân thì sao phụ hoàng để nhi thần chưởng quản Phi Vân Kỵ được?" Cảnh Hàm U nháy mắt vài cái, vẻ mặt hoạt bát.
Hoàng hậu gật đầu.
"Cũng đúng.
Mọi thứ đều là phúc họa tương y *.
Hai năm nay nếu không có con chấp chưởng Phi Vân Kỵ trấn thủ kinh thành thì vị trí của thái tử cũng không thể vững chắc như thế." Nói cho cùng, bà vẫn phải phòng bị đứa con gái này một chút.
* Phúc họa tương y: Phúc họa nương tựa vào nhau, trong phúc có hoạ, trong hoạ có phúc
"Nhi thần là em cùng một mẹ với thái tử, đương nhiên phải mưu đồ ra sức vì huynh ấy.
Điều đó xin mẫu hậu yên tâm." Đây là điểm khác biệt giữa công chúa khác và nàng.
Nói tới đây, hoàng hậu cũng không tiện trách móc nặng nề gì nữa.
Cô con gái này tuy được mình yêu thương, nhưng tương lai con trai có thể thuận lợi leo lên hoàng vị mới là quan trọng nhất.
Cảnh Hàm U trở lại cung Vũ Yên, vào tẩm điện liền thấy ánh mắt dò hỏi của Thần Nhứ.
"Nàng lo lắng cho cô ta như vậy làm ta ghen đấy."
Sóng mắt Thần Nhứ lưu chuyển, cười nói: "Xem ra chuyện đã được giải quyết."
"Mẫu hậu giao việc này cho ta xử lý." Cảnh Hàm U nói đến đây, tay đã bị giữ chặt.
"Ta có thể đi thăm Mạc Ly không?" Thần Nhứ vội vàng hỏi.
Cảnh Hàm U nhíu mày, lần này thế nhưng thật sự ghen tị.
Cục Cung Chính
- nơi chuyên giam giữ phi tần hoặc cung nữ thái giám phạm sai lầm trong hoàng cung.
Chỗ này luôn luôn khắc nghiệt, chưa từng ưu ái phi tần nào.
Thần Nhứ cùng Tái Phúc đến nhà giam, thấy được nữ tử tóc tai bù xù bị giam trong các gian tù lao khắp nơi.
"Quận chúa, mời qua đây." Cung nữ quản sự trông coi nhà giam đã có tuổi, gương mặt càng ác liệt hơn.
Thần Nhứ rốt cục đi tới nhà giam của Dịch Già Mạc Ly.
Nữ tử trong ngục cũng tóc tai bù xù, chỉ là cơ thể sạch sẽ hơn rất nhiều.
Nhìn ra chịu khổ là có, nhưng không ra tay độc ác.
Dịch Già Mạc Ly nghe tiếng động, ngẩng đầu, trông thấy Thần Nhứ quần áo chỉnh tề ngoài cửa, đôi mắt ánh lên vẻ cay nghiệt.
"Sao lại là ngươi?"
Thần Nhứ nhìn Tái Phúc một cái, Tái Phúc liền rời đi cùng cung nữ quản sự.
"Muội cho rằng ngoại trừ ta, còn có ai đến chốn này thăm muội?"
Câu nói này rõ ràng chọc giận Dịch Già Mạc Ly.
Nàng ta bỗng đứng dậy, vọt tới cửa phòng giam, cách hàng rào hét lớn: "Thái tử đâu? Thái tử điện hạ sẽ đến đón ta ra ngoài!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!