Chương 19: (Vô Đề)

Lưu Nữu Nữu lại lên tiếng:

"Tri Dư cũng nên được chia một phần."

Ta chăm chăm nhìn nàng ta.

Trên mặt nàng ta chẳng có vẻ gì là cố làm ra vẻ.

Ánh mắt ấy, đầy chân thành.

Như thể… như thể chuyện đó là lẽ dĩ nhiên trên đời.

Ngay khoảnh khắc ấy, ta bỗng nhớ tới đại bá.

Nếu năm đó, ta có thể giữ được căn nhà phụ thân để lại.

Nếu năm đó, ta cũng có thể được chia một phần gia sản.

Thì mẫu thân có lẽ đã không chết.

Còn ta, có lẽ sẽ không phải mỗi đêm giật mình tỉnh giấc giữa canh khuya, trong lòng chỉ còn cảm giác may mắn vì vẫn được sống trong gian nhà ấm áp này.

Ta nhìn Lưu Nữu Nữu.

Trong khoảnh khắc ấy, tựa như… ta đã buông được mọi oán hận.

Là ta, ta vẫn luôn bị mắc kẹt trong ký ức năm ta mười tuổi, cái ngày bị đại bá đuổi khỏi nhà.

Tâm trí suốt ngày thấp thỏm bất an, sợ cảnh tượng ấy sẽ một lần nữa tái diễn với nữ nhi của mình.

Ta khẽ thở dài một hơi.

Lưu Nữu Nữu nói đúng.

Khi Tri Dư một lần nữa nói với ta rằng, nó không muốn gả cho hạng công tử bột như Chu Dục, nó chỉ thích tẩu tẩu.

Ta xoa đầu con bé, nhìn gương mặt nó có đến tám phần giống ta, khẽ gật đầu:

"Được, Tri Dư, chúng ta không gả cho Chu Dục nữa. Con đi đi, muốn làm gì cũng được."

"Không cần vội lấy chồng, không cần vội sinh con, con muốn làm gì, mẫu thân đều theo con."

"Chỉ cần con vui vẻ là được."

Phiên ngoại – Giang Tuân Chu

Ta tên là Giang Tuân Chu, ta đã nói dối.

Ta từng nói ta cưới Lưu Nữu Nữu là có mục đích, từng nói ta căn bản không hề vừa gặp đã yêu nàng.

Thực ra đều là giả.

Ngay từ lần đầu nhìn thấy nàng, ta đã thích rồi.

Lần đầu tiên ta gặp nàng là vào đêm giao thừa.

Lúc ấy phụ thân vừa qua đời, ta một lòng cho rằng là di nương đã hại c.h.ế. t người, chỉ thấy trong nhà âm u lạnh lẽo, khiến ta nghẹn đến không thở nổi, càng không muốn tham dự yến tiệc do bà tổ chức.

Ta lén rời phủ, đi bừa trên phố, không biết thế nào mà lại đi ngang qua Xuân Sơn Lâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!