Chương 10: (Vô Đề)

Cô nương ấy còn định nói gì đó, nhưng nghe tiểu nhị báo có khách mới đến, đành xoay người trở vào bếp.

Một lúc lâu sau, các món ăn mới lần lượt được bưng lên.

Ta và Giang Tuân Chu nhìn những đĩa đồ ăn bốc mùi kỳ lạ trước mặt mà đưa mắt nhìn nhau, không ai dám động đũa.

Giang Tri Dư dè dặt gắp một miếng gà rim tương — vốn là món muội ấy yêu thích nhất — mới nếm được một miếng, đũa đã bị quăng xuống bàn cái cạch.

"Giang Tri Hạc! Huynh mời đầu bếp kiểu gì vậy?! Mấy món này đến ăn mày ngoài đường còn chẳng thèm đụng đũa!"

Lời vừa dứt, mấy bàn khách còn lại cũng lúng túng đặt đũa xuống.

Giang Tri Hạc thì ung dung gắp một đũa rau xanh đưa vào miệng, thong thả đáp:

"Muội biết gì chứ, bọn họ không biết thưởng thức thôi. Ta thấy ăn cũng ổn đấy, còn ngon hơn tay nghề của đầu bếp cũ."

Nghe hắn nói vậy, những thực khách khác vội vã vỗ ngực, rồi lại rón rén cầm đũa lên lần nữa.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

Giang Tri Dư tức đến nghiến răng:

"Chẳng trách đại ca nói Xuân Sơn Lâu lỗ vốn, hóa ra huynh dùng tiền trong lâu để nuôi nữ nhân bên ngoài!"

"Huynh cứ chờ đó! Muội phải về bẩm với mẫu thân! Để bà đánh gãy chân huynh!"

Mấy vị khách vừa ăn vừa hóng chuyện lập tức lại đặt đũa xuống, tai căng ra nghe cho rõ.

Giang Tri Hạc nghe đến đó thì biến sắc, vội nhìn về phía gian bếp, thấy không có ai mới chạy tới bịt miệng Giang Tri Dư:

"Im cái miệng của muội đi! Muội biết gì chứ! Ca ca đây gọi là hành hiệp trượng nghĩa!"

"Vậy muội muốn đặt một cây trâm ngọc ở Lâm Lang Các, ca ca cho muội hai nghìn lượng cũng được xem là hành hiệp trượng nghĩa rồi nhỉ?"

Giang Tri Hạc trừng mắt:

Cút ra chỗ khác!

Nói rồi lại liếc Giang Tuân Chu đang ngồi một bên, lúng túng:

"Huynh nhìn cái gì chứ? Bây giờ Xuân Sơn Lâu là do ta quản, ta muốn ai làm đầu bếp thì người đó làm! Mẫu thân ta nói rồi, dù huynh là ca ta thì cũng vô ích, tương lai sản nghiệp của Giang gia đều là do ta tiếp quản, đừng hòng mách lẻo!"

Vừa nói, hắn vừa quay đầu lại — liền thấy Lý Linh đang ngây người đứng trước cửa bếp, ánh mắt sững sờ nhìn sang bên này.

Hỏng rồi.

Hình tượng công tử nhân hậu mà hắn khổ công dựng lên…đã vỡ tan.

Giang Tri Hạc đang định giải thích thì Lý Linh đã chạy tới, không thèm liếc hắn một cái, quỳ thẳng xuống trước mặt ta.

Ân nhân!

Ta: …?

Giang Tri Hạc: …?

Giang Tuân Chu: !

Ta vội đỡ nàng dậy, nhìn quanh ngượng ngập:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!