Chương 5: Đúng là thỏ tinh…

Đôi mi thanh tú của Thỏ Thỏ nhíu chặt lại, nhìn chằm chằm lên vết thương trên cái đùi nhỏ mịn màng, nửa ngày, ngẩng đầu mơ màng nhìn ta, lập tức mỉm cười.

"Nhược Nhược, tôi không sao."

"…"

Ta ngẩng đầu không nói gì nhìn nữ nhân trước mắt, tình cảm như vậy nàng còn thực sự cho là ta còn yêu thương nàng sao? tuy nói dáng dấp làn da nàng mềm mại không tệ đúng là hấp dẫn ham muốn của ta, nhưng ta cũng hiểu được cái gì là phi lễ chớ nhìn! loại người này thân phận không rõ ràng, ta cần gì phải yêu thương nàng.

Thỏ Thỏ không chớp mắt nhìn ta chằm chằm, một lúc lâu, khẽ thở dài, nháy mắt lại dâng lên một tầng nước mỏng, cúi thấp đầu, nhỏ giọng nói

"Nhược Nhược, có thể giúp tôi đem chút nước lại đây được không."

Âm thanh vô cùng ủy khuất, Thỏ Thỏ ôm chân, bộ dạng ai oán nhìn ta như kẻ phụ tình trở mặt. Ta nhìn vết thương của nàng gật đầu, cho dù thê snaof thì nàng bị thương thành như vậy ta không thể không lo, vẫn là đem bất mãn đè xuống trước, chữa khỏi vết thương cho nàng rồi quay về chỗ hóng mát a!

Ta dùng thau rửa mặt của mẹ hứng đầy nước rồi đem ra, đặt cạnh sofa, nhìn Thỏ Thỏ

"Nè, nước của cô."

Thỏ Thỏ gật đầu, đưa cái chân bị thương lên, xích tới thau nước.

Ta nhìn Thỏ Thỏ, nhìn tới vết thương trên đùi nàng, lắc đầu

"Cô cũng không cần phải tự mình xử lý a? hay là chúng ta đến bệnh viện a, vết thương lớn như vậy không xử lí tốt sẽ nhiễm trùng đó."

Thỏ Thỏ lắc đầu, ngẩng đầu nhìn ta

"Không cần, tôi không thể đến bệnh viện, cô quên tôi nói rồi sao? Nhược Nhược, tôi là thỏ tinh."

"…"

Hiện tại ta có chút kích động, muốn đem cái nữ nhân trước mặt ăn nói lung tung này vò thành một cục rồi dùng tư thế ưu mỹ nhất ném ra khỏi cửa sổ nhà ta, tỷ tỷ không nhìn thấy đây là lúc nào rồi mà còn nói đùa với ta, còn có nhiều yêu tinh như vậy cô lại thỏ có đúng thật không chứ?

"Cô không tin?"

Thỏ Thỏ chớp mắt nhìn ta, ta cũng không cho nàng chút mặt mũi, trực tiếp gật đầu.

"Được thôi, để tôi chứng mình cho cô thấy."

Ánh mắt Thỏ Thỏ lóe lên một tia cười gian xảo, như có như không nhìn ta chằm chằm, ta lười biếng dựa vào ghế sofa, ngáp một cái

"Được, cô chứng minh cho tôi xem, cô mà thật là thỏ tinh thì tôi là cháu con rùa."

"…"

Thỏ Thỏ bất đắc dĩ nhìn ta thở dài, đoán chừng không còn cách nào ép ta nữa, xoay người nhìn miệng vết thương

Ta cũng có chút hiếu kỳ, chống người dậy muốn nhìn xem nàng xử lý dấu răng kinh người kia như thế nào, hay chỉ dùng nước trực tiếp rửa thôi?

Thỏ Thỏ khép mắt, vươn tay, để chân trong chậu huơ tay múa chân gì đó. Ta nhìn đến mắc cười, đúng là có chút cảm giác pháp sư đang làm phép, chỉ là giây tiếp theo, ta còn chưa kịp cười rộ lên thì trên mặt đã cứng ngắc.

Thỏ Thỏ vốn còn đang biến hóa đột nhiên trên tay xuất hiện luồng sáng đỏ, giống như pháo hoa nóng rực chói mắt, màu đỏ còn đang bao quanh bên dưới, người ta cứng đờ, dựa vào sofa không dám nhúc nhích, xong… đúng là phải làm cháu con rùa rồi. Thỏ Thỏ dường như cũng đã biết được ta sẽ phản ứng như vậy, quay đầu nhìn ta, nỏi nhỏ

"Không được nhúc nhích cũng không cho nói, không phải giả –"

Nhìn đôi mắt nàng có uy hiếp, ta dùng sức nuốt nước miếng một cái, hai tay run rẩy ôm chặt đệm sofa, dựa lên đó như là bị liệt vậy, trợn to hai mắt nhìn tay nàng.

Thực sự, đúng là yêu tinh?

Trước đó còn khôn vặt được một chút bây giờ lại hóa thành hư không, ta chỉ biết mờ mịt nhìn nàng, đầu óc trống rỗng, nhưng không biết vì sao, khi biết Thỏ Thỏ thật sự không phải con người ta cũng không có chút gì là sợ hãi, chỉ có chút khiếp sợ khi nhìn thấy huyền diệu không dám tin mà thôi, cảm giác như đang xem Ultraman vậy á…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!