Cứ như vậy đi tẩu quang, mát mẻ chạy một đường như điên, khi đến hồ liên động thì ta đã không còn cảm giác mình tồn tại, bị Thỏ Thỏ ôm xuống, đứng ven đường ngừng một lát ói, dịch mật cũng sắp ói ra.
Cố ý, mèo mập chết tiệt nhất định là cố ý!
Nháy mắt, Ư ơ ng Tử đã đổi về hình người, đứng trước tầm nhìn của ta, bất đắc dĩ nhún vai.
"Ta tận lực khống chế tốc độ, đều do ngươi, không chịu nổi chấn động."
"…"
Ta im lặng đứng dậy muốn đánh lại, thì bị hình dáng của Ư ơ ng Tử gây kinh hãi. Với sự tưởng tượng của ta, thì mèo mập kia biến thành người nhất định là phải thật mập, so với lực sĩ thể thao thì không khác gì, nhưng đây lại quá gầy đi chứ? cả người là chiếc váy xanh, có chút phong độ mỹ nhân cổ điển, mặt trái xoan điển hình, chân mày lá liễu, chỉ là đôi mắt chớp động của nàng có thể nhìn sự giảo hoạt của mèo, tiểu thân bản có hình dáng Kim Tôn bự con, đoán chừng đến cả người hiến máu nhẹ nhất nặng cũng không tới. Trong lòng ta âm thầm suy đoán, không lẽ chính là mỗ mỗ luôn đàn áp trong truyền thuyết?
Đang nhìn chằm chằm Ương Tử, thì trên sườn núi có một người đi xuống, cả người mặc đồ xanh, trên mặt còn trang điểm, rất cao, ước chừng bộ dạng cao 1m7, trên mặt không biểu tình, bước chân vội vã đi tới kéo tay Thỏ Thỏ lại, lôi nàng đi khỏi người ta. Ta ngẩng đầu cẩn thận quan sát hình dáng người này, ừ, so với Ương Tử xinh đẹp hơn, còn thùy mị còn trẻ, đoán chừng không phải là Nhất tỷ chứ?
trong lòng ta suy nghĩ tuy nói là con người nhưng cũng không thể làm mất giá được, nàng là yêu tinh lợi hại như vậy cũng không giống cuộc sống loài người chúng ta, là một tập thể, a dua nịnh nọt cái này ta không giỏi. Nghĩ vậy ta nhấc cái bản mặt tự nhận là mê người vui vẻ, tiến lên vài bước nắm tay mỹ nữ áo xanh, cười nói.
"Ngươi chính là Nhất tỷ đi, ta thường xuyên nghe Thỏ Thỏ nói, bình thường mỗ mỗ khi dễ nàng tất cả mọi thứ đều do ngươi giúp."
Bất thình lình, một đạo ánh nhìn sắc bén ném tới, mỹ nữ áo xanh hung hãn nhìn ta chằm chằm, người ta cứng đờ, nghiêng đầu nhìn Thỏ Thỏ, Thỏ Thỏ khẩn trương không ngừng hướng ta lắc đầu, mà Ương Tử bên cạnh cũng lắc đầu một cái, thở dài, từ bên người ta thổi qua..
"Haiz, tự làm bậy không thể sống."
Ta vừa nghe, kinh ngạc há to miệng, vèo, nắm tay thu hồi.
"Không phải chứ, mỗ, mỗ mỗ — —"
Không biết Hồng Nhi từ lúc nào nhún vai lại gần, cười hì hì nhìn ta.
"Không sai, ngươi vừa rồi nắm tay chính là mỗ mỗ, xem ra mỗ mỗ mua mặt nạ đắp vẫn còn có tác dụng, tuổi trẻ ah!"
Mặt ta đầy quẫn bách, nghiêng đầu nhìn Thỏ Thỏ nhờ giúp đỡ, Thỏ Thỏ hiểu ý ta, kéo tay mỗ mỗ, nũng nịu lắc lư.
"Mỗ mỗ, ngươi đừng hù dọa Nhược Nhược, đây là lần đầu nàng mới đến."
"Hừ, lần đầu tiên cũng biết nói xấu ta."
Thỏ Thỏ xoay người nháy mắt với ta, ta hiểu ý nàng, vội đem cái túi xém chút vì nắm tay mà ném đi luôn đưa cho mỗ mỗ.
"Mỗ mỗ, đây là chút tâm ý của ta, mặt nạ dưỡng da loại mới nhất của Châu Âu."
"Ai nha ~ đứa nhỏ này, thiệt ngoan nha, còn biết mang quà cho mỗ mỗ, rất hiểu chuyện, đi một đường như vậy nhất định là mệt rồi, nhanh vào hàng nghỉ ngơi đi, để mỗ mỗ xem kỹ một chút."
Mỗ mỗ cầm cái túi của ta vui vẻ cười nói, ta nghe sững sốt một chút, nhìn bên cạnh Ư ơ ng Tử bị sung làm vật cưỡi đen mặt, cười ra tiếng.
Thỏ Thỏ kéo tay ta nhỏ giọng nói.
"Đi thôi, nhanh đi về đi, mỗ mỗ khi nãy chỉ là hù dọa ngươi thôi, trước kia nàng thích nhất là ngươi, sao có thể khi dễ ngươi. Nhất tỷ, Nhị tỷ, Đào gia gia vẫn còn ở trong động chờ."
Ta gật đầu một cái, nắm chặt tay Thỏ Thỏ, hít sâu một hơi cùng nàng đi lên núi. Tuy nói trước kia xem qua ti vi có thấy qua động yêu tinh, nhưng trong lòng vẫn có chút không yên lòng, có chút sợ, ngươi nói xem nửa đường sẽ không lòi ra cái đầu lâu gì chứ. Cứ như vậy một đường nghĩ vu vơ đi đến nơi, ta ngẩng đầu nhìn đến kinh sợ.
Chỗ này là động yêu tinh ah, rõ ràng là một thánh địa dưỡng sinh ah!
Chung quanh cửa hang trồng nhiều hoa rực rỡ, cách đó không xa còn có thác nước phun sương, có mùi vị cảnh tiên, hệt như bài thơ…
Nhất phái bạch hồng khởi, thiên tầm tuyết lãng phi. Hải phong xuy bất đoạn, giang nguyệt chiếu hoàn y.
Lãnh khí phân thanh chướng, dư lưu nhuận thúy vi. Sàn tế danh bộc bố, chân tự quải liêm duy.
Không đợi ta xem xong, Thỏ Thỏ kéo ta đi vào trong, vào động ta liếc mắt liền nhìn thấy 2 nữ nhân mặc đồ xanh ngồi trên đá đánh cờ. Thật là đẹp, so với Thỏ Thỏ không kém bao nhiêu, thấy ta đi vào, 2 người cùng đứng lên, đi đằng trước cô gái trên trán có hình mặt trời nhìn chằm chằm ta cười híp mắt một hồi, nghiêng đầu nhìn phía sau chính là cô gái có hình mặt trăng trên trán.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!