Thỏ Thỏ dạng chân ôm hông ta, không ngừng xé rách quần áo ta, dục hỏa trong mắt gần như phun trào, lúc này ta thực sự sợ.
Cắn răng, hốt hoảng giữ Thỏ Thỏ đang làm càn xé rách quần áo của ta, lắc đầu.
"Thỏ Thỏ, cô tỉnh lại đi, đừng như vậy…"
"Nhược Nhược, tôi muốn cô!"
Trong mắt Thỏ Thỏ hiện lên tơ máu, âm thanh cũng khàn dị thường, không còn vui đùa cười chơi như khi nãy độ yếu trên tay cũng trở nên mạnh hơn, ta căn bản kéo nàng không được, hai tay bị nàng đặt dưới đầu gối, không thể phản bác được.
Hoảng sợ nhìn Thỏ Thỏ nhìn nữ nhân từng nói qua với ta sẽ vĩnh viễn bảo vệ ta không để tổn thương, dùng sức cắn môi, máu tanh dư vị dần tràn ra, Thỏ Thỏ ngẩng đầu nhìn thấy bộ dạng này của ta, hơi ngẩn một chút, vành mắt đỏ lên nhưng không đẩy ra, lập tức nhào đến ôm cổ ta hôn lên môi ta, đẩy khớp hàm ra, đầu lưỡi lướt qua gắn bó như môi với răng, huyết nhũ hòa quyện.
Quần áo bị kéo ra, thắt lưng cũng bị tháo, Thỏ Thỏ cuồng loạn hôn khuôn mặt ta, ta mất đi chống cự cuối cùng, thất thần nhìn nửa vòng tròn của ánh trăng trên trời, cắn chặt răng, để Thỏ Thỏ hôn lung tung trên người mình, không phản kháng nữa.
"Nhược Nhược, thích cô, ta rất thích cô…"
Thỏ Thỏ nhìn ta, hai tay run rẩy đặt lên bộ ngực mẫn cảm, cảm giác hơi lạnh khiến ta không tự chủ run rẩy, hai mắt hơi nhắm lại.
Thỏ Thỏ không phải cô gái như vậy… đối với ta như vậy không công bằng… cô đối với tôi, căn bản không phải yêu, tất cả bất quá là báo ân, trong lòng cô cũng chỉ có Nhược Nhược của kiếp trước, không phải tôi, không phải Lâm Uyển Như. Đổi thành một người khác, ngửi được mùi trên người nàng, bạn cũng sẽ rất thích rất thích, nhưng tôi không thể, không thể…
"Meo meo –"
Trong lúc ta tuyệt vọng thì một vệt kim quang xẹt qua ta chợt mở mắt ra chỉ thấy bên ngoài mười thước, một cục màu vàng với đường cong pa ra pon đang lao về phía Thỏ Thỏ, Thỏ Thỏ tránh không kịp bị đập trúng ngực, mất thăng bằng từ trên người ta ngã xuống, ngồi bệt xuống đất.
Mượn cơ hội này ta hốt hoảng đứng dậy nhanh chóng lấy quần áo trên đất tránh một bên.
Ương Tử nhìn có vẻ rất tức, lông xù hết lên vươn thịt trảo không ngừng vuốt gò má Thỏ Thỏ, Thỏ Thỏ bị nó đánh liên tiếp mà lui về phía sau, quỳ xuống đất, tóc tán loạn quần áo xộc xệch, thất thần nhìn ta nước mắt đảo quanh hốc nửa ngày chậm rãi đưa tay ra.
"Nhược Nhược…"
Ta nhìn nàng bộ dạng chật vật, trong lòng có chút khổ sở, nhưng nghĩ đến chuyện Thỏ Thỏ vừa làm với ta cắn răng cầm quần áo khoác vội lên người xoay người không quay đầu chạy mất.
Phủ thêm áo khoác, lẳng lặng nằm trên giường ngủ, hai tay ôm chặt lấy thân mình, ta thất thần nhìn ngoài cửa sổ, trong đầu chỉ có ánh mắt Thỏ Thỏ đầy bi thương lúc đó nhìn ta chạy đi.
Quen nhìn vẻ đẹp của nàng, quen điệu cười giảo hoạt của nàng, Thỏ Thỏ như vậy đột nhiên lòng ta thấy đâu, ta chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Không thể chúng ta ở chung không có tương lai Thỏ Thỏ không yêu ta, chỉ vì báo ân còn ta đối với nàng cũng chỉ nhất thời mê muội mà thôi, nhất định là như vậy, nhất định là….
Cửa chậm rãi bị đẩy ra ta nhanh chóng quay đầu nhìn lại, thấy Thỏ Thỏ mặc đồ trước đó ta tìm cho nàng vẫn không chịu mặc đồ ngủ, nắm góc áo, khiếp sợ nhìn ta.
"Nhược Nhược…"
Ta cắn răng quay đầu không nhìn nàng.
Đau dài không bằng đan ngắn, nếu không có tương lai, cũng không cần cho nàng hy vọng, chuyện hôm nay mình cũng có lỗi nếu từ đầu đẩy nàng ra thì Thỏ Thỏ cũng sẽ không nghĩ ta đang nói đùa.
Thấy ta khổng để ý đến nàng, Thỏ Thỏ càng hốt hoảng vội vã đi đến kéo tay áo của ta vẻ mặt cầu khẩn nhìn ta.
"Nhược Nhược xin lỗi, tối nay là tôi sai, cô đừng như vậy mà… Nhược Nhược…"
Nhẹ đẩy tay nàng xuống, ta lắc đầu đứng dậy mặt không đổi sắc nhìn nàng.
"Thỏ Thỏ cô không nên như vậy."
Thỏ Thỏ cắn môi nhìn ta nước mắt đảo quanh viền mắt.
Hít sâu một hơi ta hạ tâm ác nhìn mắt Thỏ Thỏ từ từ nói.
"Thỏ Thỏ, không phải cô được được suy nghĩ sao? cô nên biết là tôi nghĩ gì chúng ta, chúng ta không thể… cô không yêu tôi, mà đối với tôi cũng chỉ mê luyến nhất thời, tôi thừa nhận tôi thực thích cô đơn thuần, thích vóc dáng của cô, mê gương mặt cô, với tính trẻ con làm nũng của cô. Nhưng mà Thỏ Thỏ đây không phải yêu, tôi không muốn sống dưới cái bòng của kiếp trước…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!