Hương thơm noãn ngọc trong lòng, hương khí nồng đậm trên người Thỏ Thỏ xộc vào mũi, hô hấp như lan phun lên mặt, sắc mặt ta đỏ ửng mị mắt nhìn nàng, đầu có chút say, rốt cuộc không biết là ai say.
Hai chân không sợ hãi quặp hông ta, hai tay ôm chặt hai tay ta, trong mắt Thỏ Thỏ mê ly nhìn ta, âm thanh kiều mị xuyên thấu màng tai, cản trở này cũng không làm lay tâm.
"Nhược Nhược, đang nghĩ tôi không phải con người? tôi yêu cô, so với con người không ít hơn, cô biết vì tìm cô tôi…"
Âm thanh nghẹn ngào, Thỏ Thỏ không nói nữa, khuôn mặt chỉ chôn ở cổ ta, vành tai cùng tóc mai chạm nhau, tóc mai và vành tai chạm nhau.
Âm thanh Thỏ Thỏ khóc nức nở chợt đánh vào lòng ta, ta híp mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ủy khuất, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Ta thừa nhận, đối với Thỏ Thỏ, quả thực động tình, có thể động tình thì không có nghĩa hai người cùng một chỗ, không nói đến khác biệt chủng tộc, còn 50 năm sau mặt ta có nếp nhăn, răng rụng từng cái, còn Thỏ Thỏ vẫn xinh đẹp nõn nà, trẻ trung như vậy, dùng hàm răng trắng nhai cà rốt, tình cảnh như vậy khiến ta chịu sao nổi? Không thể cùng người yêu già đi, đó là tiếc nuối của ta tuyệt không thể có ở chính mình.
Ta tự tay khẽ đẩy vai Thỏ Thỏ, muốn đẩy nàng ra khỏi ngực, không ngờ lại bị Thỏ Thỏ phản kháng mãnh liệt, hai chân nàng kẹp chặt eo ta, hai tay ôm cổ ta lắc đầu.
"Không cho cô đi, Nhược Nhược, tôi không cô đi."
"Ngoan, tôi không đi, mà lạnh, chúng ta đứng lên nói được không?"
Đối với Thỏ Thỏ trước mắt say như chết, ta chỉ có thể quyết tâm an ủi. Thỏ Thỏ lắc đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên, nhìn ta chằm chằm.
"Tôi không muốn, cô là kẻ lừa gạt, muốn bỏ rơi tôi, có phải không?"
"…"
Tôi mím môi không nói bất đắc dĩ nhìn Thỏ Thỏ, cô có thể đọc được tâm tôi, vì sao còn chưa buông tay, để tôi tự do, có cũng có thể tự do tiêu sái tu hành sinh sống không phải sao?
Thỏ Thỏ nhìn ta, bĩu môi chậm rãi cúi đầu.
"Nhược Nhược, nếu như có thể, tôi không muốn làm yêu tinh, tu luyện thành thần tiên, tôi chỉ muốn ở cùng cô, làm vợ cô."
"…"
Mặt ta đen lại nhìn Thỏ Thỏ vẫn muốn nói lý làm lão bà, cảm nhận được ta đang nhìn, Thỏ Thỏ không biết vì xấu hổ hay sợ hãi, cúi đầu nhỏ chôn trong ngực ta, chỉ là vành tai nổi lên màu hồng phấn. Ta nghiêng đầu chú ý nhìn con thỏ này đang xấu hổ, đầu xuất hiện ý xấu.
Thỏ Thỏ này cũng không giống bình thường, miệng mồm nhanh nhẹn, có thể đang đụng công phu thật…
Nghĩ vậy ta dùng sức, tự tay nắm cằm Thỏ Thỏ, ép nàng ngẩng đầu nhìn ta.
Mắt Thỏ Thỏ mang theo hơi nước nhìn ta, cánh môi đỏ tươi không lúc nào là không kích thích thần kinh cảm giác của ta, còn có hương thơm trên người, ta hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, làm bộ không thèm để ý cười xấu xa.
"Thỏ Thỏ, cô thực sự muốn làm vợ tôi?"
Không chần chờ, Thỏ Thỏ dùng sức gật đầu.
"Đương nhiên, Nhược Nhược, cô ngốc a, không làm vợ cô, thì sao tôi lại ngủ với cô?"
"…"
Ta nắm chặt quả đấm, cắn răng, ta nhịn!
"Vậy cô biết ngủ là như thế nào không?"
Ta liếm môi ra vẻ hèn hạ, Thỏ Thỏ kinh ngạc nhìn ta, không hiểu được.
"Ngủ, không phải là cô ôm tôi, tôi ôm cô sao…"
Nhìn đôi mắt dục hỏa của ta, âm thanh Thỏ Thỏ từng bước chột dạ, khuôn mặt nhỏ nhắn chốc lát bùng nổ không gì sánh được, nàng cắn môi dưới nhìn ta, can đảm trong mắt trước giờ rốt cục cũng có chút sợ hãi hai tay nắm chặt.
Tả thỏa mãn cười, lắc đầu cãi lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!