Chương 16: Thay đổi

Rạng sáng ngày thứ hai, Thỏ Thỏ ngay cả làm nũng cũng đem ta kéo ra khỏi cái chăn ấm áp, ta xoa con mắt buồn ngủ nhìn mắt nàng lóe sáng, trong lòng thở dài gật đầu

"Ngày hôm nay muốn cà rốt xào đệ nhất sao?"

"Đệ ngũ xào, thịt kho tàu, không phải cô thích ăn thịt kho tàu nhất sao?"

Thỏ Thỏ rất giỏi đoán ý người nhìn ta, ta liếc nàng một cái không rảnh để ý, xoay người đi mặc quần áo.

Ta thích ăn nhất là thịt kho tàu? Thỏ Thỏ cô thật còn lương thiện, thịt kho tàu cùng thịt bò có thể đánh đồng cùng cà rốt sao? làm đồ ăn cho cô mà cô còn nghĩ cách tính toán ta, ta thực sự phục cô luôn!

Mở máy hút khói, ta chịu khổ sắc cà rốt, Thỏ Thỏ thì mặc bộ đồ ở nhà của ta một cái áo thun lớn cùng quần đùi ngắn, đứng trước cửa cười nhìn ta, có thể là do vừa tắm xong, tóc còn chưa khô, thi thoảng Thỏ Thỏ lại đưa tay vuốt vuốt hai cái, mang theo từng đợt mùi hương dầu gội đầu thơm mát, ta hít sâu một hơi buông dao xuống, phất tay

"Cô — nếu muốn ăn cà rốt, thì ra sofa phòng khách ngồi đi."

"Vì sao?"

Thỏ Thỏ chớp mắt nhìn ta, vẻ mặt nghi hoặc.

"Không có vì sao cái gì hết! tôi nói thì cô phải đi!"

Ta rống cổ gân xanh cũng nổi lên, Thỏ Thỏ sửng sốt, ngẩng đầu nhìn mắt ta, chỉ là nhẹ nhàng nhìn thoáng qua, liền đỏ mặt nàng xấu hổ cúi đầu ngượng ngùng đi ra phòng khách nói

"Nhược Nhược, kỳ thực cô cũng thật lợi hại, tôi rõ ràng là mặc y phục mà trong mắt cô lại không có gì, muốn nhìn xuyên thấu như vậy thì tôi còn phải tu luyện thêm một trăm năm nữa."

Ta nghe vậy liền đỏ mặt, giơ tay chém xuống, hướng đến cà rốt trên thớt từng trận phát tiết.

"Rầm rầm rầm!"

Con thỏ chết tiệt! ta háo sắc thì sao! có người vòng vo khi dễ người cô sao!?

Bận rộn một hồi, cuối cùng cũng xong món cà rốt thịt kho tàu cho bà cô Thỏ Thỏ, bưng lên bàn, Thỏ Thỏ cầm đũa ăn mắt cười thành hình nguyệt nha (trăng khuyết)

Ta một bên lén nhìn nàng cười khẽ

"Cô ăn từ từ thôi đừng vội."

"Ăn rất ngon –"

"Đó là cô còn không nhìn ra là ai ở đây làm sao, còn không mau khen tôi một cái!"

Ta giẫm lên mặt mũi thầm nghĩ phải hung hăng chiếm tiện nghi Thỏ Thỏ. Ngược lại Thỏ Thỏ cũng nghe lời, trong miệng còn chứa cà rốt, nhìn ta, tay phải giơ ngón cái lên.

"Nhược, cô thật lợi hại, không chỉ có mắt nhìn xuyên tường, công phu trên tay còn là hạng nhì!"

"…"

Công phu trên tay…  ta cầm chén cơm lùa cơm vào miệng, đỏ mặt nhìn Thỏ Thỏ ăn bất diệc nhạc hồ, tỉ mỉ cân nhắc ý tứ trong lời nói của nàng, bất thình lình ánh mắt chạm nhau, ta vội đem mặt chôn trong chén không dám liếc nhìn nàng nữa. Qua hồi lâu, mới dám từ từ hạ chén xuống, lén nhìn Thỏ Thỏ một chút, lập tức nhìn thấy đôi mắt cười nhẹ nhàng của nàng, nàng thở dài buông đũa xuống vươn tay lấy hạt gạo dính trên mặt ta lắc đầu

"Nhìn cô kìa, ăn nhanh như vậy làm gì? nếu không biết còn tưởng là tôi ngược đãi cô."

Nói xong, bạch y người ta lay động như tiên nhân bay đi. Ta đỏ mặt phiền muộn nửa ngày, lại bị đùa giỡn! thở dài tự nhận mình kỹ năng không đủ, ta cầm đũa tiếp tục ăn, cúi đầu gắp cà rốt, không ngờ… lại để ta nhìn thấy một cái dĩa trống không.

Ta ngậm lệ nhìn chén cơm trắng, hận hận nhìn Thỏ Thỏ bỏ đi, lắc đầu

"Cô không có ngược đãi tôi, tuyệt đối không có!"

Ăn cơm chiều đơn giản dọn dẹp một hồi, ta quay đầu lại nhìn Thỏ Thỏ ngồi trên sofa coi hoạt hình, suy nghĩ một chút, nói

"Cô ở nhà ngoan ngoãn đợi đi, tôi tan tầm sẽ quay về, tối nay làm món xào đệ thất cho."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!