9.
Xuôi theo dòng nước, chưa đến ba ngày đã đến Dương Châu. Cô mẫu cả đời không có con gái, vô cùng nâng niu chiều chuộng ta.
Kiếp trước Thẩm Triết nuôi ngoại thất bên ngoài, bà chỉ tẳng vào mũi hắn mà mắng suốt ba con phố. Nghe nói ta nuôi tiểu quan, bà chẳng nói chẳng rằng nhét cho ta một xấp ngân phiếu:
"Chúng ta là địa nữ nhân, phải giẫm lên những định kiến tầm thường dưới chân. Một người không đủ thì nuôi mười người, cô mẫu có tiền, A Anh vui là được."
Kiếp này bà lại dùng chiêu cũ, kéo tay ta nói:
"Đau lòng vì nam nhân là phải tốn tiền của rồi."
"Giữa đau lòng và đau ví, chúng ta phải chọn cách làm người khác đau. Khi từ hôn phải giáng cho hắn một cú đau điếng khiến răng rơi đầy đất."
Nhân lúc phụ thân và a huynh đang xem xét sân vườn, cô mẫu hớn hở ghé tai ta nói nhỏ:
"Nam nhân ấy à, cô cô có nhiều lắm, hôm nào dắt con đi chọn mười người tám người về nuôi. Cô còn để dành riêng một cái sân có cửa sau, tiện cho con ra vào buổi tối."
Bà nháy mắt tinh nghịch:
"Giống cái tên họ Thẩm kia, cô cũng có."
"Truyện thế thân hả, cô cô từng trải rồi, hiểu mà."
Ta bật cười giữa làn nước mắt, oán trách một câu:
Cô mẫu!
Bà gỉa bộ trừng ta.
"Con chê dơ, không muốn lấy. Còn cô mẫu không ngại, một lần mua tám người luôn."
Thấy Nhị biểu ca chu đáo tiếp đón phụ thân cùng a huynh, cô mẫu huých khuỷu tay ta một cái:
"Nó cũng không tệ đâu, thật sự rất sạch sẽ, để con chơi."
Vừa dứt lời, Lục Tinh Hồi hình như có cảm giác, bất chợt quay đầu lại, chạm pahir ánh mắt của ta:
Mẫu thân!
"Được rồi biết rồi, cái đồ vô dụng, ta lười quản con."
Lúc tụt lại phía sau, cô cô lại ghé tai ta:
"Nó thật sự không tệ đâu, rất là thuần khiết. Không phải ta khen ngợi nó, muốn tình yêu trong sáng thì chọn nó là đúng bài."
Mẫu thân!
"Biết rồi biết rồi, gọi hồn hả!"
Chớp mắt, cô lại ghé tới:
"Nói nhỏ với cô thôi, con có muốn không?"
Ta căng thẳng siết chặt khăn tay:
Muốn!
Nguyên Hành trong gánh hát kia, ta muốn!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!