Chương 1449: Thiên Môn bí ẩn

Trình Chu mở Phù Điển, ném hàng loạt phù lục.

Vẽ phù ngàn ngày, dùng một lúc, mấy chục trương Đế cấp Thiên Lôi Phù nổ tung, uy lực kinh thiên.

Chiêu Hoàng Chân Nhất trúng chiêu, lảo đảo lùi lại.

Thần cấp cường giả bản lĩnh phi phàm, đáng lẽ không dễ trúng chiêu. Nhưng hắn vừa hạ giới, bị quy tắc áp chế, không thể thi triển toàn lực.

Chiêu Hoàng Chân Nhất đối mặt phù lục công kích, tức đến nghiến răng.

Đế cấp phù lục với thần tu không đáng kể, nhưng mấy chục trương cùng bộc phát thì cực kỳ đáng sợ.

Chiêu Hoàng Chân Nhất muốn dùng thần cấp phù lục đập nát Trình Chu, tiếc rằng thần phù bị phong ấn trong giới chỉ, không kịp lấy ra."

Mấy đợt phù lục dồn dập nã xuống, Trình Chu () rốt cuộc cũng đã dùng hết số công kích phù lục trong Phù Điển.

Chiêu Hoàng Chân Nhất () lạnh giọng nói: "Hết rồi sao? Ở cái vị diện thấp kém như này mà tích lũy được nhiều phù lục như vậy, cũng không dễ dàng gì."

Trình Chu đầy cảm khái đáp: "Ai bảo không phải? Nếu không phải do tu sĩ Chân Nhất Thần tộc vượt giới mà đến, e rằng dù qua mấy ngàn năm cũng chưa chắc tích lũy được nhiều phù lục như thế. Để vẽ ra những phù lục này, ta có thể nói là trải qua ngàn cay vạn đắng, không ngờ lại dùng hết sạch nhanh như vậy."

Dạ U () liếc nhìn Trình Chu, thầm nghĩ: Trình Chu này đúng là giỏi chọc tức người khác, vị thần minh kia sắp bốc khói rồi!

Đàm Thiếu Thiên () quan sát Chiêu Hoàng Chân Nhất, nói: "Tiền bối thân thể thật cường tráng! Khiến người ta không khỏi khâm phục."

Đàm Thiếu Thiên thầm nghĩ: Lão đại lần này thật ra tay lớn! Dùng hết số phù lục vất vả tích lũy bao năm, nhiều phù lục như vậy đủ để g**t ch*t vị đại trưởng lão kia của Chân Nhất Thần tộc mấy lần rồi.

Chiêu Hoàng Chân Nhất hừ lạnh: "Chỉ là mấy thứ phù lục thấp cấp!"

Dạ U nhìn Chiêu Hoàng Chân Nhất, thầm nghĩ: Tên ngốc này rõ ràng đã bị phù lục trọng thương, lại còn ra vẻ khinh thường, đúng là giữ thể diện mà chịu khổ. Hắn còn chê bai vị diện của bọn ta, bản nguyên ý thức đã thức tỉnh, chắc chắn sẽ không để hắn hoành hành.

Chiêu Hoàng Chân Nhất nắm chặt tay, hướng về mấy người đánh tới.

Trình Chu mấy người nhanh chóng né tránh, quyền phong rơi xuống, đất rung núi chuyển, những ngọn tiên sơn bị quyền uy vô ý đánh trúng lập tức sụp đổ tan tành.

Dạ U thầm cảm thán, con lạc đà gầy cũng to hơn con ngựa, thần minh vẫn là thần minh, dù bị áp chế mạnh như vậy, nhưng lực lượng thô bạo này vẫn rất đáng sợ.

Trình Chu triệu hồi Không Gian Chi Môn (), điều động không gian chi lực tấn công.

Chiêu Hoàng Chân Nhất nhìn Không Gian Chi Môn, mắt mở to đầy kích động: "Thiên Môn, quả nhiên là Thiên Môn!"

Trình Chu thầm nghĩ: Thần minh với thần minh quả nhiên anh hùng sở kiến lược đồng, năm đó, vị ngụy thần kia cũng gọi cánh cửa này như vậy, Không Gian Chi Môn hình như thật sự là thứ không tầm thường.

Trình Chu thả ra Tử Vi Thiên Hỏa, Chiêu Hoàng Chân Nhất hừ lạnh, một đóa kim sắc hỏa diễm hiện lên.

Hai đóa hỏa diễm hóa thành hai con thú lửa khổng lồ, kịch chiến dữ dội.

Trình Chu những năm này tiêu tốn không ít tài nguyên để tăng lực cho Tử Vi Thiên Hỏa, nhưng so với kim sắc hỏa diễm vẫn kém một bậc.

Kim Hoàng Diễm của Chiêu Hoàng Chân Nhất, phẩm chất kỳ thực bình thường, nhưng cấp bậc hỏa diễm này vượt xa Tử Vi Thiên Hỏa.

Dạ U mấy người đồng thời thả ra thiên hỏa, phẩm chất không bằng, chỉ có thể dựa vào số lượng để thắng.

Năm đóa thiên hỏa bao vây Kim Hoàng Diễm, các hỏa diễm đều hóa thành thú lớn, chém giết lẫn nhau.

Kim Hoàng Diễm một địch năm, có dấu hiệu áp chế năm đóa thiên hỏa.

Trình Chu nhìn cảnh này, trong lòng hơi sốt ruột, thần hỏa rốt cuộc là thần hỏa, không dễ đối phó.

Từng đạo thất thải hào quang bao phủ, Tử Vi Thiên Hỏa mấy đóa hỏa diễm như ăn phải đại bổ dược, trong nháy mắt trở nên hung mãnh, ngược lại Kim Hoàng Diễm bị áp chế rõ rệt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!