Xét xử sắp bắt đầu.
Lê Hi ngồi ở hàng ghế đầu dĩ nhiên cảm nhận được ác ý tỏa ra từ người Lâm Mục.
Hắn vân vê bàn tay của Yến Mộc Dương, cúi đầu nhỏ giọng nói bên tai nhóc
"Lâm Mục tất có chuẩn bị mà đến, người đàn ông kia trông không được bình thường."
"Không sao, chẳng qua chỉ là một khôi lỗi sư cấp thấp mà thôi." Yến Mộc Dương rũ mi mắt, giọng nói lãnh đạm giống như đang giễu cợt một tên hề nhảy nhót, cũng không thèm để ý việc Lê Hi đang đùa nghịch tay của mình.
"Tóm lại nên cẩn thận vẫn hơn."
Lê Hi trấn an hôn lên má nhóc.
Ừ. Yến Mộc Dương nhỏ giọng đáp lại, hai vành tai hơi đỏ lên. (cute chết đi được =w=)
Nhóc không có thói quen thân mật với Lê Hi ở giữa chốn đông người này.
Cử chỉ thân thiết giữa hai người cũng hấp dẫn sự chú ý của những người xung quanh, nhưng điều bọn họ quan tâm hơn vẫn là cái tên tội phạm đang đứng trước vành móng ngựa kia.
Huyết án thảm khốc xảy ra vài ngày trước đó đã làm cho mọi người sợ vỡ cả mật.
Dù sao đối với tên tội phạm này mà nói, bất kể là dị năng giả đi chăng nữa cũng sẽ trở thành con mồi, bị tước đoạt sinh mạng một cách dễ dàng, huống chi chỉ là một người bình thường tay không tấc sắt?
Bất luận là như thế nào, là con người thì ai cũng đều sợ chết cả.
Buổi xét xử rất nhanh được bắt đầu.
Theo sự dò hỏi của kiểm soát viên, người đàn ông đứng trước vành móng ngựa với vẻ mặt đờ đẫn, từng cầu từng chữ nói ra toàn bộ quá trình gây án của mình.
Dị năng của người đàn ông đó không cao lắm, chỉ mới cấp 2, nhưng cũng là dị năng hệ ác mộng đặc biệt, có thể vô thanh vô thức xâm nhập vào giấc mơ của một người, khiến người đó mặc cho kẻ xâm nhập định đoạt. Ngay cả việc biến thành thây ma cũng có thể thao túng làm cho cơ thể trông như bình thường.
Mặc dù có thể giải thích nguyên nhân vì sao muốn giết hại những dị năng giả đó nhưng lí do tên tội phạm đó đưa ra quả thật có chút miễn cưỡng.
Nhất là vẻ mặt chết lặng của hắn ta, cơ thể cử động máy móc, gần giống với một con rối vô tri vô giác, điều đó khiến người khác khó có thể tin được lời khai của hắn ta.
Quan tòa cũng vì tình trạng tâm sinh lý không được ổn định của phạm nhân mà sinh lòng nghi ngờ.
Cẩn thận hỏi các vấn đề liên quan đến vụ án, quan tòa lại thấy phạm nhân căn bản không thể trả lời đàng hoàng được, tiếp tục máy móc lập lại câu trả lời lúc trước.
Tình hình như vậy khiến người khác không thể không nghi ngờ.
Những người ngồi ở vị trí dành cho khách bắt đầu xì xào bàn tán ra vô.
Lúc này, một lời nói không lớn cũng không nhỏ phát ra rõ ràng từ trong đống âm thanh hỗn tạp
"Đừng nói đây chỉ là một kẻ đứng ra gánh tội thay nha!"
Trong lúc đó, ánh mắt của người đàn ông đang đứng trước vành móng ngựa dần trở nên thanh minh, thần sắc lộ vẻ kích động, hắn ta chợt khóc sướt mướt như chết cha chết mẹ kêu lên
"Không phải tôi, không phải tôi, là hắn ép tôi… Là hắn…"
Người đàn ông kêu khóc biện minh cho bản thân, đồng thời giơ lên một cánh tay chỉ về phía Lê Hi và Yến Mộc Dương.
Mọi người không khỏi bị biến cố trước mắt làm cho hoảng hồn, ánh mắt nhìn về phía Lê Hi và Yến Mộc Dương cũng trở nên kì lạ.
Từ khi Lê Hi trở lại thành phố B, những suy đoán và đồn đãi của mọi người về hắn vẫn chưa từng dừng lại.
Mưu kế được tính toán không hề có sai sót, thủ đoạn cao thâm có lường, cùng với bên người lúc nào cũng vây quanh toàn những dị năng giả siêu mạnh phục tùng hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!