Chương 46: (Vô Đề)

Đột nhiên nhớ tới điều gì, Lê Hi cầm điện thoại bấm lên nhắn

"Tôi đồng ý chuyện giám định nguyên thạch, nhưng có điều kiện, tôi muốn Trạm Thiên Lãng lấy được tấm thiệp dành cho khách mời."

"Có thể, chỉ cần Cố tiên sinh nguyện ý nể mặt."

Thái độ của đối phương vô cùng cung kính.

"Vậy thì quyết định như vậy đi." Đặt điện thoại xuống, Lê Hi đã có sẵn tính toán trong đầu.

Bảng thiết kế ở trong tay Trạm Thiên Lãng kia hắn đã quá quen thuộc rồi, rõ ràng chính là do nguyên thân trong lúc bị nuôi nhốt vẽ ra.

Nếu như không tận mắt thấy qua, hắn đúng là không dám ngờ rằng tên kia lại mặt dày vô sỉ đến trình độ này.

Những tội ác mà Trạm gia đã gây ra cho Cố gia, dù có dập đầu với nguyên thân cầu xin tha thứ hay lấy mạng đền mạng thì cũng không có cách nào gột rửa sạch hết được.

Vậy mà Trạm Thiên Lãng còn dám cả gan lấy cắp bản vẽ của nguyên thận, quả là một tội lỗi không thể nào mà tha thứ được!

Có điều, nếu gã đã lựa chọn như vậy thì hắn tất nhiên sẽ phụng bồi đến cùng.

Chỉ hy vọng đến lúc gã nhận lấy quả đắng do tội ác của mình gây ra thì đứng có hối hận vì sự ngu ngốc của bản thân!

Trong lúc này, Trạm Thiên Lãng vô cùng kích động khi nhận được thiệp mời của phòng đấu giá.

Bảng kế hoạch của gã gặp chút khó khăn, nhất là về phần nguyên liệu.

Cố Yến vốn xuất thân từ thế gia nên có tầm nhìn rất cao.

Bảng thiết kế của hắn chỉ có dùng những nguyên liệu cực quý thì mới có thể tạo ra sản phẩm có hiệu quả tốt.

Nếu là vào mấy năm trước, gã có thể trực tiếp lợi dụng quặng mỏ ngọc của Cố gia để lấy nguyên liệu.

Nhưng trước mắt, Lê Hi đã phục khởi nên gã đành phải tìm biện pháp khác.

Nhưng phương pháp của Trạm gia quả thực rất eo hẹp, lại có thêm lão Trạm luôn áp chế càng làm gã khó có thể tìm được cách xoay sở.

Thật may là thiệp mời của phòng đấu giá Thủy Vực đã cho gã một cơ hội.

Theo trí nhớ của đời trước, Trạm Thiên Lãng biết lần đấu giá kỳ này của Thủy Vực là về ngọc thạch, trong đó có hai khối nguyên thạch có vẻ ngoài hết sức tầm thường: Một khối gọi là Kiều Sắc Đế Vương Phi, khối kia là phỉ thúy thuộc về loại đá ngọc pha lê có độ tinh khiết cực cao.

Bởi vì hai khối nguyên thạch đó có vẻ ngoại quá mức tầm thường nên không được nhiều người coi trọng, dó đó chỉ với mức giá khởi đầu là đã có thể mua được, nhưng sau khi cắt nguyên thạch ra thì kéo đến một trận náo nhiệt không nhỏ.

Nhìn tờ danh sách các vật phẩm cho buổi đấu giá ngày hôm nay của Thủy Vực, Trạm Thiên Lãng đánh dấu món vật phẩm số 15 và 20, sau đó liền cười thầm.

Đúng là trời cao sẽ không tuyệt đường sống, gã bắt buộc phải có được hai khối nguyên thạch kia!

Phòng đấu giá Thủy Vực.

Ở đời trước, phòng đấu giá Thủy Vực là một rạp hát lớn, mặc dù hôm nay đã đổi chủ nhân nhưng vẫn giữ nguyên bài trí vốn dĩ.

Hai bên cánh gà được dán áp phích quảng cáo cho phòng đấu giá, sân khấu thì trở thành nơi để vật phẩm đấu giá, còn đèn chiếu thì vẫn giữ nguyên vị trí. Lớp vỏ nhạt màu của nguyên thạch cũng trở nên rực rỡ dưới ánh đèn mạnh của sân khấu, thậm chí còn mang theo chút thần bí.

Sân khấu biến thành chỗ bán đấu giá, trên những chiếc đèn chiếu được gắn lên trần nhà có phủ theo một dải hoa hồng tản ra mùi thơm làm người ta yêu thích.

Còn phía dưới sân khấu là chỗ ngồi chính dành cho những vị khách quý của phòng đấu giá.

Mặc dù khách khứa tới rất đông nhưng đối với một cái rạp hát khổng lồ mà nói thì giống như chỉ lác đác vài người.

Cũng giống như các phòng đấu giá khác, một nơi chuyên nghiệp như Thủy Vực mà nói, mỗi một món hàng được bán ra đều thông qua một trận cá cược sôi nổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!