Đây là một cuộc thi giành cho thanh thiếu niên không phân biệt giai cấp, chỉ cần ai có tài năng đều được quyền đăng kí dự thi.
Tuy rằng Nguyên Mạt Ly đã im hơi lặng tiếng đã lâu, nhưng bởi vì trước đó ả có cho ra những phương pháp phối hương kinh diễm và danh tiếng nổi trội nên vẫn có tư cách tham gia cuộc thi.
Nguyên phụ thưởng thức bức thư trong tay rồi ném cho Nguyên Sĩ Minh
"Đưa cho nó, nên làm cái gì thì chú đã biết rõ rồi đấy."
Vâng, tôi hiểu rồi.
Nguyên Sĩ Minh đáp rồi xoay người rời đi.
Gã đương nhiên là biết nên làm thế nào.
Mấy ngày nay, gã phát hiện tuy Nguyên Mạt Ly suy sụp như chó nhà có tang nhưng ý định muốn thoát khỏi Nguyên gia vẫn không suy giảm, ngay cả con đường luyện hương sư vẫn rất chấp nhất.
Nếu muốn ả toàn tâm toàn ý ở bên cạnh gã thì phải chặt đứt niềm hy vọng của ả, bẻ gãy cánh chim của ả, làm cho ả không thể giãy giụa phản kháng, biến thành một con búp bê chỉ có thể dựa dẫm vào gã.
Tuy rằng Nguyên Sĩ Minh có ý muốn đó nhưng lại không có cơ hội thực hiện. Mà cuộc thi này vừa vặn tạo cho gã một cơ hội tuyệt vời.
Vào phòng ngủ thì thấy Nguyên Mạt Ly đang nhìn
"Luận văn luyện hương" đến ngẩn người, Nguyên Sĩ Minh âm thầm híp mắt, hàn ý lúc ẩn lúc hiện.
Mạt Ly, đây là thời điểm cho em thấy bộ mặt tàn khốc của giới luyện hương.
Ở trong cái nơi hỗn tạp này, không chỉ có phương pháp phối hương tuyệt diễm là có thể thành công đứng vững, mà nhiều nhất chính là tài hoa tuyệt luân hơn người và năng lực thật sự của bản thân.
Sau khi Nguyên Mạt Ly nhận được bức thư từ Nguyên Sĩ Minh thì đầu óc của ả vẫn còn lơ ngơ. Cho đến khi mở ra đọc nội dung bên trong thì ả mới tỉnh hồn lại.
Nhìn bức thư mang theo hương thơm thoang thoảng của hoa bách hợp, đầu ngón tay của Nguyên Mạt Ly không tự chủ được khẽ run rẩy, nước mắt ẩn nhẫn đã lâu rốt cuộc rơi xuống lã chã.
"Sĩ Minh, cám ơn anh."
Ả gục đầu lên vai Nguyên Sĩ Minh khóc không thành tiếng. Từ khi bị gia tộc Rednok đuổi học, danh tiếng của ả trong giới luyện hương sư tuột dốc không phanh, thậm chí vài lần có ý đồ muốn móc nối lại quan hệ nhưng toàn bị người ta chế nhạo đem tài năng của ả so với tên hề nhảy nhót, không đáng giá nhắc tới.
Trước mắt, ả rốt cuộc cũng có chút hy vọng – Cuộc thi tranh tài trong lĩnh vực luyện hương giành cho thanh thiếu niên.
Cuộc thi này có quy mô quốc tế, mỗi năm tổ chức một lần, có rất nhiều luyện hương sư có danh tiếng đều tụ họp lại.
Tuy rằng cuộc thi chỉ giới hạn từ 28 tuổi trở xuống, nhưng phần thưởng và kỳ ngộ khiến mọi người lâm vào điên cuồng, ai ai cũng khát vọng giành được giải quán quân.
Thêm vào đó, đội ngũ ban giám khảo là mười đại hương sư bậc thầy có tiếng tăm rất lớn đến từ nhiều quốc gia khác nhau. Suốt quá trình thi thố là thu hình trực tiếp.
Bởi vậy nên Nguyên Mạt Ly biết rõ đây chính là một cơ hội tuyệt vời. Chỉ cần trổ tài ở cuộc thi này thì mọi lời đồn đại lúc trước sẽ bị dập tắt hết. Huống chi, những luyện hương sư đạt quán quân mỗi năm đều có quyền bái một trong mười vị đại hương sư làm thầy.
Nếu thành công, ả cũng kiếm được một chỗ dựa vững chắc, hoàn toàn thoát khỏi Nguyên phụ, thậm chí còn có năng lực để trả thù.
"Sĩ Minh, Sĩ Minh, anh đi với em nhé!"
Tâm tình của Nguyên Mạt Ly kích động không thôi, lực ôm cánh tay gã cũng mạnh dần, còn không ngừng hôn môi gã để bày tỏ niềm vui sướng hưng phấn của mình.
Mà Nguyên Sĩ Minh cũng ôn nhu hôn lại ả, đáy mắt gã hiện lên một tia âm lãnh. Gã cúi đầu ghé vào tai ả hứa hẹn
"Đúng vậy, Mạt Ly, anh sẽ mãi mãi ở bên cạnh em."
Bởi vì, rất nhanh, em sẽ vĩnh viễn thuộc về anh…
Ở Lâu đài Carnarvon lúc này, Lê Hi đang nhìn danh sách những thí sinh tham dự, khóe môi hắn gợi lên một nụ cười đầy thâm ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!