Chương 22: (Vô Đề)

.

Thành phố B, Nguyên gia.

Nguyên Mạt Ly nhìn thư mời học của gia tộc Rednok trong tay, tâm tình trở nên mê mang. Ả chỉ biết, ông trời tuyệt đối không phụ lòng người, chính mình được sống lại một đời sao có thể yên lặng mãi chứ?

Đây chính là một cơ hội tuyệt vời, nếu được gia tộc Rednok ưu ái, ả nhất định sẽ phất lên như diều gặp gió, hoàn toàn thoát khỏi khống chế của Nguyên phụ.

Nhìn chương trình huấn luyện khép kín trên thư mời, Nguyên Mạt Ly vô cùng hưng phấn xem xét coi nên mang theo cái gì đi.

Vô tình ả nhìn thấy tên của người dẫn đầu, Contreras Barthes.

Đây chính là một nhân vật luyện hương sư huyền thoại, Nguyên Mạt Ly có ấn tượng rất sâu với hắn ta.

Contreras Barthes là một đại luyện hương sư rất có năng lực, chỉ mới có ba mươi mà đã đạt đến cảnh giới cao nhất của lĩnh vực luyện hương. Hơn nữa nghe nói hắn ta đào tạo toàn là nhân tài có thực lực, tài nguyên trong tay cũng rất phong phú, không hề keo kiệt với học trò của mình.

Những luyện hương sư dưới trướng của hắn ta đều là những người có địa vị cao trong giới luyện hương, vinh quang vô tận. Nhưng thái độ làm người của hắn ta có một khuyết điểm bị mọi người lên án, đó chính là hắn ta rất thích mỹ nhân.

Nghĩ vậy, Nguyên Mạt Ly trầm ngâm trong chốc lát rồi mở tủ quần áo chọn vài bộ váy ngắn gợi cảm. Ngay cả nước hoa mộc mạc thường ngày cũng đổi thành nước hoa đậm mùi son phấn.

Nguyên Sĩ Minh đứng ở cửa lặng mắt nhìn những gì ả đang làm, trong lòng gã dâng lên một trận lạnh lẽo. Nguyên Mạt đã thay đổi rồi. Từ khi ả thay đổi khuôn mặt bước vào giới luyện hương, cô gái vốn lương thiện hồn nhiên kia đã hoàn toàn biến mất.

Trước mắt, cánh chim của ả đã đủ lông đủ cánh, nảy sinh ý tưởng muốn thoát khỏi Nguyên gia, thậm chí cũng không có bàn bạc qua với gã.

Nguyên Sĩ Minh thống khổ che mặt, trước ngực đau đớn như bị đào rỗng một lỗ lớn.

Gã vì Nguyên Mạt Ly từ bỏ tất cả, ngay cả con đường luyện hương sư của gã cũng dừng lại, không có tiến triển gì thêm. Nhưng ả lại muốn bỏ rơi gã, một mình tiến về phía trước.

Điều này sao có thể chứ?

Nhớ tới lời đề nghị của Nguyên phụ, sự tuyệt vọng nơi đáy mắt của Nguyên Sĩ Minh dần biến mất, thay vào đó là sự phẫn hận cùng với không cam tâm.

Ban đêm, khi tất cả mọi người đang say giấc nồng, Nguyên Sĩ Minh lặng lẽ bước xuống giường, mở ra va li đã được Nguyên Mạt Ly sắp xếp chu toàn đâu vào đấy, gã từ trong túi của mình lấy ra một bịch chất lỏng được chiết xuất từ cỏ Tây Mộc Sơn (?) đổ vào bình nước hoa của ả.

Cỏ Tây Mộc Sơn, vô sắc vô vị, nếu tiếp xúc lâu dài sẽ khiến người ta mệt mỏi, hay nằm mộng, trí nhớ giảm sút…

Sau khi làm xong, Nguyên Sĩ Minh đi đến trước mặt Nguyên Mạt Ly, yêu thương vuốt ve dung nhan ngủ say của ả, ánh mắt trống rỗng của gã dần hiện lên một tia lãnh ý.

Mạt Ly, đừng có trách anh, bởi vì anh không thể mất đi em!

Lâu đài Carnarvon.

"Công tước, tất cả đều đã hoàn thành tốt." Người hầu cung kính hướng Lons Rednok đáp lời.

Lê Hi ngồi một bên tò mò rút lấy một văn kiện mở ra xem.

Người hầu dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Lons Rednok, y lắc đầu ý nói đừng lo lắng. Người hầu tuân lệnh lui về phía sau đứng vào một chỗ tối.

Văn kiện trình bày rất ngắn gọn, Lê Hi nhanh chóng nắm rõ nội dung, hắn hứng thú chớp mắt

"Chậc! Lons, Nguyên Mạt Ly đắc tội gì với anh vậy? Cư nhiên lại dùng thủ đoạn độc ác như thế!"

Lons Rednok không nói chuyện, y vươn tay cầm lấy một ly trà sữa nóng hổi đưa cho hắn nói

"Thời tiết gần đây bắt đầu trở lạnh, em không được uống nhiều nước trái cây lạnh nữa. Uống trà sữa nóng tốt hơn."

"Đừng có nói sang chuyện khác!"

Nhận lấy ly trà sữa, Lê Hi cười nhạo vạch trần mục đích của y "Tóm lại là anh không ưa gương mặt của cô ta, sao không trực tiếp hủy đi, cần gì phải dùng cách phiền toái như vậy?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!