Chương 15: (Vô Đề)

Lê Hi vừa rời khỏi Hiệp hội luyện hương sư thì nhận được cái ôm nhiệt tình của Nguyên phụ.

"Cha biết Duy Nhất của chúng ta là tuyệt nhất!" Nguyên phụ sớm nhận được tin tức Lê Hi tỏa sáng ở cuộc thi luyện hương sư trung cấp, lão cao hứng vỗ vỗ vai Lê Hi, làm ra vẻ cha mẹ tự hào về con cái.

"Chỉ là một cuộc thi bình thường mà thôi, cha khoa trương quá rồi đấy." Trên mặt Lê Hi cũng có chút ý cười, giọng điệu trở nên nhẹ nhàng hơn

"Bất quá phần thưởng trước mắt là không thể thiếu, con đã mong muốn có được hoa hồng Bicolor [1] từ rất lâu rồi."

"Được được được, chỉ là một gốc cây hoa hồng thôi mà, chỉ cần Duy Nhất muốn cái gì cha cũng đều cho con hết…" Lời nói của Nguyên phụ lộ ra giọng điệu vô cùng sủng nịnh, giống như thật sự đối với Lê Hi nói gì nghe nấy.

Lê Hi cũng phối hợp nhỏ giọng giận dỗi một câu

"Sao lại nói chỉ là một gốc cây hoa hồng chứ? Cha à, cha cũng có kiến thức về điều chế hương mà, đó không phải là hoa hồng bình thường đâu."

"Con nói cái gì cũng đúng hết! Thiệt là, càng lớn càng tùy hứng, ngay cả cha cũng bắt lỗi nữa. Mau lên xe đi, thời tiết chuyển lạnh rồi đó, lỡ như bị cảm rồi lại phàn nàn tiến độ thí nghiệm bị chậm trễ!"

Nguyên phụ cười giúp hắn mở cửa xe, hai người kẻ tung người hứng diễn một màn phụ từ tử hiếu cùng nhau lên xe.

"Đi thôi, đến nhà hàng chay ở chỗ cũ, hôm nay phải chiêu đãi vị đại thiếu gia vừa đắc thắng mới được!" Nguyên phụ cười phân phó tài xế, không hề nhắc đến kết quả thi của Nguyên Mạt Ly, giống như con của lão đi thi chỉ có mỗi mình Lê Hi thôi vậy.

Biết lão đang giả bộ diễn kịch, Lê Hi cũng không thèm để ý đến mà chỉ ngồi bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần.

Ở thế giới cũ, bởi vì tác phẩm dự thi của nguyên thân giống như đúc với Nguyên Mạt Ly nên ngay cả cơ hội mở miệng thanh minh cũng không có liền bị đánh rớt xuống đáy cốc.

Hơn nữa lại có luyện hương sư thành danh nhiều năm – Nguyên Sĩ Minh đứng ra đảm bảo, gã một mực chắc chắn mình đã chứng kiến quá trình điều chế của Nguyên Mạt Ly, còn trợ giúp ả điều chỉnh hương liệu.

Sau đó, nguyên thân cũng nghĩ thông suốt muốn đem nhật ký viết về quá trình điều chế hương của mình để sửa lại án sai, nhưng lại không biết che dấu nên bị phát hiện ra manh mối.

Mà Nguyên Mạt Ly vốn biết tất cả liền vô sỉ tìm người hack mật khẩu của nguyên thân, sửa đổi lại nội dung của cuốn nhật ký, sau đó thuê luật sư làm chứng cứ giả. Cho nên vào thời khắc giằng co cuối cùng trên tòa, nguyên thân hết đường biện minh, thật sự mang trên lưng tôi danh đạo văn.

Biết trước được cái bẫy do Nguyên Mạt Ly bày ra nên đã tránh được một kiếp, lại tương kế tự kế tung ra chứng cứ, ăn miếng trả miếng khiến cho Nguyên Mạt Ly xấu mặt đến muốn độn thổ, khổ không nói nổi.

Nhưng chỉ có bây nhiêu đó thì vẫn chưa đủ.

Những chuyện mà Nguyên Mạt Ly hãm hại nguyên thân còn nhiều lắm.

Phá hoại gia đình của nguyên thân, khiến mơ ước của nguyên thân tan thành mây khói, cuối cùng lại đưa hắn vào chỗ chết.

Nhiêu đó tội danh Nguyên Mạt Ly còn chưa có trả hết đâu, chính hắn sẽ không để cho ả ta quá đắc chí thống khoái. Hắn sẽ biến thành một con mèo trêu đùa con chuột trong móng vuốt của mình, từng bước một đẩy ả vào chân tường.

Trước tiên phải khiến ả cảm thấy cuộc sống này quá đỗi khó khăn, sau đó sẽ từ từ đẩy ả vào địa ngục.

Lê Hi nghĩ nghĩ, khóe môi cong lên thành một độ cung lạnh lẽo.

Nguyên Mạt Ly đứng đằng sau cửa chính ở đại sảnh, nhìn một màn diễn phụ từ tử hiếu của Nguyên phụ và Lê Hi, trong lòng một mảnh bi thương.

Trải qua hai kiếp, phụ thân chưa bao giờ thay đổi thái độ với hắn. Cho dù ả có cố gắng đến thế nào vẫn không thể thay thế được vị trí của tên tiểu nhân đê tiện kia trong lòng Nguyên phụ.

Gắt gạo bặm chặt môi, trong lòng Nguyên Mạt Ly tràn ngập không cam lòng cùng thống khổ.

Trong cuộc thi luyện hương sư trung cấp này, ả chẳng qua chỉ là lỡ tay nên mới tạo thành lỗ trống cho Lê Hi chiếm được tiên cơ rồi đẩy ả vào tình cảnh nguy hiểm.

Ha ha, thư xét duyệt an toàn số lượng hương liệu.

Nguyên Mạt Ly cười khổ hung hăng vò nát tờ giấy trong tay.

Ai mà có thể ngờ rằng một thiên tài cao ngạo như Lê Hi lại đi làm ba cái kiểm nghiệm an toàn này? Hắn không phải luôn cho rằng phương pháp điều chế hương của mình luôn hoàn mỹ không tỳ vết sao?

Còn nữa, vừa mới kết thúc cuộc thi thì đám giám khảo kia lập tức xáp lại răn dạy ả một phen, tâm tình vốn thậm tệ của Nguyên Mạt Ly nay tràn ngập lửa giận, hận không thể tìm chỗ xả.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!