Thời điểm Lê Hi khôi phục ý thức thấy mình đang nằm trên một cái giường có phủ màn che thêu hoa tinh xảo.
Một thị nữ mặc bộ y phục tao nhã, mặt mày thanh tú, bàn tay trắng nõn thon dài đang đứng ở cuối giường.
Trên kệ cửa sổ có đặt một lư hương nhỏ phả khói nhè nhẹ, được chế tác vô cùng tinh xảo tuyệt luân, có tác dụng an thần rất tốt.
Lê Hi không làm kinh động thị nữ, hắn lặng lẽ nhắm mắt lại tìm hiểu thế giới này.
Đây là triều đại không có thật trong lịch sử, tên là Đại Chu, nơi đây chính là Tề quận vương phủ, hắn là Tề quận vương thế tử.
Nhiều thế hệ Tề gia đều là quan thanh liêm, trung quân ái quốc, bởi vậy rất được hoàng thất coi trọng. Là gia tộc duy nhất khác họ trong hoàng thất.
Chỉ tiếc đến thế hệ của Tề quận vương thế tử lại kém tài, ánh mắt thiển cận, không hề có phong phạm của tổ tiên.
Nguyên thân tên là Tề Cảnh Hành, đích tử của Tề quận vương, đứa con thứ ba của Tề gia. Tỷ tỷ là Tề Nguyệt Như hiện đang là chính phi của Thất hoàng tử. Huynh trưởng Tề Tuấn Khôn là con lẽ do thiếp thất sinh ra.
Nữ chủ Tô Ức Cận trước lúc xuyên qua chỉ là một người bình thường đam mê tiểu thuyết trạch đấu. Lúc xuyên tới vô tình nhặt được một cái vòng tay mang theo không gian linh tuyền có thể chữa bách bệnh cùng với bảo dưỡng dung nhan.
Ả vốn là cháu ngoại của Tề lão thái quân, sau khi phụ mẫu mất hết thì được lão thái quân mang về nuôi. Vì lão thái quân rất yêu thương đứa cháu ngoại này nên Tề vương phi nhận ả làm nghĩa nữ, chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cho ả không khác gì đích nữ, mà ngay cả sản nghiệp tổ tiên lão thái quân cũng chia phần cho ả.
Tô Ức Cận vốn sống cùng phụ mẫu ở Giang Nam. Nhiều thế hệ Tô gia đều thuộc dòng dõi thư hương, đối với đức hạnh của nữ tử luôn đòi hỏi rất cao, không được phép đi ra ngoài, bởi vậy Tô Ức Cận mới an phận phần nào.
Nhưng từ khi tới kinh thành, thấy nhiều hoa thơm cỏ lạ, cảnh lửa cháy rực khi nấu thức ăn có một không hai (?), trước khung cảnh phồn tịnh như thế khiến dã tâm trong ả lớn dần.
Đối với sự thu lưu của Tề quận vương phủ, ả chẳng những không cảm kích mà còn bất mãn tình cảnh ăn nhờ ở đậu của mình. Ả thông đồng với thất hoàng tử, làm Tề Cảnh Hành và Tế Nguyệt Như tức đến chết, chiếm đoạt vị trí Vương phi của Tề Nguyệt Như.
Cũng lợi dụng không gian linh tuyền tìm kiến tiên dược phụ trợ cho việc đăng ngôi của Thất hoàng tử. Đồng thời từng bước thực hiện âm mưu quỷ kế khiến thái tử bị thất sủng, làm cho Thất hoàng tử chiếm được sự sủng ái của hoàng đế, sau đó thuận lợi thừa kế ngai vàng.
Vì để có chỗ đứng vững chắc ở Tề quận vương phủ, ả dựng nên mối quan hệ thân mật với Tề Tuấn Khôn để dễ dàng liên thủ.
Đầu tiên là lợi dụng tình cảm hâm mộ của Tề Cảnh Hành đối với ả để vu oan, bôi nhọ hắn có ý đồ xấu với mình, khiến hắn mang tiếng thất đức, cứ thế hắn bị Vương gia và lão thái quân chán ghét mà vứt bỏ, mất đi vị trí thế tử, bị đưa đến trông coi linh cữu của tổ tiên.
Tiếp theo, ả mua chuộc lão tộc trưởng của Tề gia làm việc tổn hại âm đức, bóp méo pháp luật ghi tên Tề Tuấn Khôn lên vị trí đích tử trên gia phả. Còn cả gan chuyển dời phần mộ tổ tiên, làm cho người ta phải một lần nữa tu sửa gia phả, biến Tề Tuần Khôn thành do chính Quận vương phi sinh ra.
Tuy rằng mọi người cho đây là chuyện không thể nào nhưng thái tử đã muốn phế bỏ, Thất hoàng tử được cưng chìu hậu đãi, hiển nhiên sẽ là tân thái tử kế tiếp. Mọi người bởi vì quyền uy nên không dám lên tiếng, mà càng nhiều hơn chính là nịnh nọt, kiếm chút lợi lộc nên cũng nhắm mắt nhắm mũi mà làm.
Cuối cùng mẫu thân của Tề Cảnh Hành bị bức tử, vị trí Tề quận vương phi thuộc về mẫu thân của Tề Tuấn Khôn.
Năm năm sau, hoàng đế băng hà, Thất hoàng tử kế vị, lập Tô Ức Cận làm hoàng hậu. Vì tình cảm phu thê mặn nồng, Thất hoàng tử cho giải tán hậu cung, đồng thời lập đứa con do Tô Ức Cận sinh ra làm thái tử.
Ngày Tề Tuấn Khôn lên làm Tề quận vương, cũng trong ngày đó phế thế tử Tề Cảnh Hành bị ban chết.
Thời điểm Lê Hi xuyên qua là lúc Tề Cảnh Hành đang bị bệnh nặng.
Dòng chính thất của Tề quận vương phủ đang trong tình cảnh dầu sôi lửa bỏng. Bởi vì mẫu tử Tề Tuấn Khôn ác ý chèn ép Tề quận vương phi mất đi quyền lực, đã vậy còn thường xuyên bị lão thái quân khiển trách.
Đến nỗi ngay cả sinh bệnh cũng không dám nói ra, chỉ lặng lẽ sai thị nữ đến tiệm thuốc của lão Phương có giao tình năm xưa, dựa theo đơn thuốc của lão mà uống.
Về phần Tề Cảnh Hành, bị mẫu thân Tề Tuấn Hành ác ý sủng chết. Trong nhà cho mời sáu vị tiên sinh đến dạy học nhưng toàn là kẻ mua danh bán tiếng, không có thực lực. Ngược lại làm cho Tề quận vương nghĩ rằng nhi tử mình đầu óc ngu dốt, hoàn toàn vô dụng.
Bất quá nhờ địa vị Chính phi của Tề Nguyệt Như nên mẫu tử bọn họ mới có đường sống, nếu không thì mẫu tử bọn họ chắc chắn bị người ta đánh rơi xuống đáy cốc.
Mà Tô Ức Cận bên kia cũng thành công chiếm được tình cảm của Thất hoàng tử, còn thường xuyên được Thất hoàng tử cho mời, mặc dù lấy danh nghĩa là thăm Tề Nguyệt Như nhưng cũng lộ rõ phần nào quan hệ ái muội giữa hai người.
Chỉ tiếc dù cẩn thận mấy cũng có sai sót, thời điểm bọn họ ôm nhau ở hoa viên thì bị Tề Nguyệt Như nhìn thấy. Tề Nguyệt Như vì thanh danh của Thất hoàng tử nên khuyên can gã, nhưng do không biết dùng ngôn từ đúng nên chọc giận gã, bị gã phạt cấm túc.
Tề Nguyện Như thất thế kéo theo chuỗi ngày mẫu tử Tề Cảnh Hành sống vô cùng khổ sở.
May mắn trong thời gian cấm túc, nàng phát hiện mình có thai, lợi dụng đứa nhỏ muốn Thất hoàng tử đáp ứng cho tỷ đệ họ tối nay được gặp nhau, lúc này mới giải vây được khốn cảnh của mẫu tử Tề Cảnh Hành ở Tề gia.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!