Đây là ném đá giấu tay mắng Kinh Triệu Duẫn?
Người vây xem đều bị cả kinh nghẹn họng nhìn trân trối, mặt kinh ngạc nhìn Lê Hi, chỉ cảm thấy người này có phải điên rồi không.
Kinh Triệu Diễm bị tức tới thất khiếu bốc khó, đưa tay hung hăng vỗ xuống kinh đường mộc (cái cây mà trong phim cổ trang mấy ông quan phán hay gõ xuống á).
"Tốt, tốt. Lục Vân Hi ngươi tốt lắm. Bổn quan xem người tuổi nhỏ, cho ngươi cơ hội, ngươi nếu như không biết tốt xấu, dựa theo quy củ dùng đại hình!"
Ngu xuẩn.
Lục Duy Diệu quỳ ở một bên môi khẽ nhúc nhích, không tiếng động trào phúng. Nha dịch bốn phía cũng mang theo hình cụ định bắt Lê Hi.
Ai dám! Lê Hi vững vàng đứng, giọng nói không nhanh không chậm:"Đại nhân hoàn toàn không điều tra, hai không khám nghiệm tử thi, ba thiếu nhân chứng, lại dám đem tội danh đặt lên đầu ta. Ta ủy khuất nói hai câu đã muốn theo quy củ trọng hình. Ta nhưng không biết quy củ này là từ đâu có?
Đại Chu luật pháp rõ ràng, học tử có công danh không cần quỳ, không sỉ nhục, không dụng hình. Nếu ta thật sự phạm phải tội lớn, ngươi phạt ta ngược lại có chút đạo lý.
Hôm nay ta gánh vác oan tình, ngươi không điều tra rõ, mưu toan vu oan giá họa, ngươi không sợ ta xảy ra việc bất trắc, kinh thành tái diễn ngày không mặt trời, tháng sáu đầy sương?Lục Vân Hi người cũng nhanh mồm nhanh miệng, ngươi vừa mạnh mẽ ngụy biện, bổn quan cho ngươi chết minh bạch (rõ ràng).
"Lê Hi một phen nói trào phúng mắng đến Kinh Triệu Duẫn cẩu huyết lâm đầu nhưng lại từng chữ có đạo lý, hắn không thể phản bác. Miễn cưỡng đem tức giận đè xuống, quay qua nói với Lục Duy Diệu:"Đại công tử, dựa theo quy trình xử án, cần trước mặt mọi người nghiệm thi, ngươi xem..Này..
"Lục Duy Diệu hơi do dự, Lục Hầu chết thế nào gã biết rõ. Nghe được phải ở trước công chúng nghiệm thi, tự nhiên có chút chần chừ. Nhớ đến mẫu thân căn dặn lại mở miệng nói:"Người đã chết, vốn là phải yên tĩnh an nghĩ.
Nhưng phụ thân chết không minh bạch, mẫu thân hôn mê bất tỉnh không thể cứ tiếp tục như vậy. Đại nhân nếu muốn nghiệm thi, Lục Duy Diệu bất hiếu, gan lớn làm chủ.
Nhất định phải cho người nào đó nợ máu trả bằng máu!"
Ngôn từ Lục Duy Diệu khẩn thiết, ra vẻ kiên cường quả thực cảm động thiên địa.
Dù sao là song nhi được nuông chiều từ nhỏ, hôm nay nhà thay đổi, cũng chỉ có thể thay phụ mẫu chờ lệnh, chỉ nhìn đã cảm thấy khổ cực không thôi.
Thấy thương xót từng những người xung quanh, tầm mắt gã đảo qua vẻ đắc ý.
Quả nhiên mẫu thân nói không sai. Lục Vân Hi chỉ có chút khôn vặt, thật là tính toán cũng chỉ có chết.
Chỉ là mấy người gỗ cùng hài tử cũng đủ để cho hắn thân bại danh liệt, ngay cả mạng cũng không bảo trụ.
"Công tử đại nghĩa, hạ quan phái người tới Hầu phủ. Cũng thỉnh đại công tử nén bi thương, bi thương quá mức không tốt cho cơ thể."
"Tạ đại nhân quan tâm" Lục Duy Diệu cung kính, miễn cưỡng thu nước mắt, hết sức phối hợp.
"Sách! Diễn không tệ." Lê Hi cười lạnh, ngăn lại nha dịch cầm công văn cho Lục Duy Diệu ký tên mang tới Hầu phủ lĩnh thi thể, trước một bước ký tên mình vào:
"Đầu óc không tốt thì thôi, ánh mắt đúng là có hạt. Thứ này ngoại trừ ta, cũng chỉ có trưởng bối Lục thị mới có thể chạm. Lục Duy Diệu thì tính là cái gì, đừng đem ngoại nhân đưa vào Lục gia ta!"
Này.. Nha dịch cầm công văn tiến không được lùi không xong. Mà câu này cũng để cho mọi người hiếu kỳ với Lục Duy Diệu.
Lục Duy Diệu là dưỡng tử Hầu phủ rất nhiều thế gia quyền quý biết cũng là mơ hồ, chỉ biết Lục Hầu rất thương song nhi này. Còn những bình dân nghe còn chưa nghe, chỉ biết đại công tử Hầu phủ là đệ nhất mỹ nhân kinh thành.
Hôm nay nghe được một câu này của Lê Hi, trực tiếp vén lên tấm màn trên người gã, bại lộ chuyện của gã trước mặt mọi người.
Ngực gã phập phồng vô cùng tức giận.
Hung hăng nhìn chằm chằm Lê Hi, hận không thể lập tức phản bác. Gã mới không phải là con nuôi chó má, mà là chủ tử Hầu phủ đường đường chính chính.
Rõ ràng là tiền phu nhân ỷ vào thân phận đích nữ đoạt đi vị trí của mẫu thân, còn Lục Vân Hi này càng là chiếm đi vị trí trưởng tử của gã 16 năm.
Hôm nay ngược lại bóp méo, dùng thân phận áp chế bản thân gã sao có thể nhịn.
Mỹ nhân xin đẹp vặn vẹo cũng trở nên dữ tợn, chỉ có điều gã kêu oan trước, lúc này phẫn nộ cũng để mọi người hiểu sai, cho là bị Lê Hi làm tức giận mới mất chừng mực.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!