Phải không Thần sắc Lê Hi lãnh tĩnh, ngay cả người Kỳ gia cũng đều là vẻ mặt dửng dưng.
Nhưng đúng là thái độ của bọn họ như vậy lại làm cho cảnh sát tới thi hành nhiệm vụ tới bắt Lê Hi cũng có chút đắn đo không định.
"Mời ngài theo chúng ta một chuyến."
Cảnh sát dẫn đầu nhíu mi, lặp lại yêu cầu. Hắn thấy, người Kỳ gia là đàng cố làm ra vẻ.
Khi nhận được vụ án và thành lập tổ chuyên án, nội tâm hắn vô cùng oán giận.
Một bậc thầy y học được xưng là 'vị cứu tinh y học nhân loại', sáng tạo ra 'kì tích y học', nhưng những thứ ẩn núp dưới lớp huy hoàng lại là thứ âm u dơ bẩn như vậy.
Đối với Kỳ Yến Ninh đứng đầu Kỳ gia chỉ vì danh lợi, có thể nói là coi mạng người như cỏ rác, tùy tiện đùa giỡn. Thậm chí vì giấu kín còn bất chấp giết người biết chuyện.
Khi nghĩ tới những
"bằng chứng đanh thép" họ đã thu thập được từ người cho hấp thụ ánh sáng đầu tiên, người cảnh sát đi đầu khinh bỉ nhìn Lê Hi, hận không thể nhanh chóng có thể kết thúc vụ án, vạch trần cái đạo mạo ngụy quân tử giả nhân giả nghĩa Kỳ Yến Ninh.
Ra lệnh lục soát, bọn họ không chút kiêng kỵ lật tung phòng thí nghiệm, đếm những thực vật vi phạm lệnh cấm, cảnh sát cười lạnh nói với Lê Hi:
"Kỳ thiếu, tuy ngài rất bình tĩnh, nhưng tôi còn chúc ngài, có đoàn luật sự có thể vì ngài mà cho ra lý do hợp lý. Chỉ là bằng chứng rõ ràng như vậy, trừ phi luật được sửa, nếu không dù là thần tiên cũng không thể vì ngài mà gỡ tội."
Phải không?
Lê Hi cười, không nhẹ không nặng hỏi lại nhưng trào phúng trong mắt đã sớm vô cùng rõ ràng:
"Tôi có tội hay không không phải là điều mà ngài có thể tự tiện quyết định, còn có, tôi cũng chúc ngài một câu, chỉ mong sau khi người ở đây bắt tôi, khi trở về cục vẫn có thể giữ chức!"
Thái độ Lê Hi có thể được cho là uy hiếp, làm cho sắc mặt mấy vị cảnh sát tại đây đều vô cùng khó coi.
"Phi, thật sự là thối rữa từ trong xương!"
Một cảnh sát tuổi trẻ khí thịnh nén không được lửa giận hung hăng mắng nhỏ một câu. Sau đó không nói lời gì còng tay Lê Hi muốn mạnh mẽ mang người đi.
Lê Hi không phản khác, hắn hướng Chanel lắc đầu, một bên nhìn mấy cảnh sát, trong mắt là ý lạnh chợt lóe.
Quán cà phê cách Kỳ gia không xa, Trịnh Trạch nhìn cảnh Lê Hi bị bắt lên xe cảnh sát, hưng phấn trên mặt lộ rõ.
"Ra lệnh, có thể bắt đầu thu lưới!"
Để điện thoại xuống, gã và Kỳ Vĩ Ngạn trao đổi ánh mắt thắng lợi, sau đó đắc ý cụng ly chúc mừng, không biết được một màn này đã bị người chụp rõ ràng, làm chứng cớ truyền tới địa phương nên tới.
- --------------
Đồn cảnh sát, Lê Hi thoải mái ngồi trong phòng tạm giam, cũng không bị tra hỏi nghiêm ngăt như mọi người nghĩ, ngược lại là cảnh sát thái độ phách lối vừa nãy mang vẻ mặt xấu hổ đứng bên ngoài đợi nghiêm phạt, còn cục trưởng là hắn, lại phải bưng li nước xin lỗi Lê Hi.
"Xin lỗi Kỳ thiếu, ủy khuất ngài."
Giọng điệu cảnh sát vô cùng cung kính.
"Không sao. Dù sao cũng là chuyện Kỳ gia tôi." Giọng Lê Hi vô cùng ôn hòa, nhưng thời điểm nhìn qua mấy cảnh sát đứng bên ngoài vẫn còn lộ ra một tia trào phúng.
Thì ra ngay từ lúc Trịnh Trạch tìm tới Kỳ Vĩ Ngạn, Lê Hi bên này cũng phát giác. Nội dung phần báo cáo điều tra cũng là hắn cố tình để, mới có thể bị Kỳ Vĩ Ngạn trộm đi.
Nguyên thân Kỳ Yến Ninh không hỗ là thiên tài ngàn dặm mới tìm được một, tuy rất nhiều nguyên tố chiết xuất ra đều là dược vật vi phạm lệnh cấm gây nguy hiểm tới cơ thể con người, nhưng đối với hắn, tách rời phần có hại bên trong cũng là đầu đề trụ cột của hắn.
Vì vậy từ khi Kỳ Yến Ninh 18 tuổi, cũng đã nhận được phê chuẩn đặc biệt từ hội nghị y học quốc tế về phương diện này, có thể được sử dụng số lượng nhỏ cho việc nghiên cứu. Chỉ là bởi vì tính tình Kỳ Yến Ninh lạnh nhạt, việc này vẫn chưa truyền đi.
Cho dù ở Kỳ gia, ngoại trừ mấy thành viên trung tâm cũng không còn ai biết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!