Chiếc xe sang trọng màu đen dừng trước cửa hội trường, liền hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Mà Cố Văn Nhưỡng sau khi xuống xe thanh thế to lớn càng làm cho nhân tâm nghi ngờ.
Mười mấy nam nhân ngoại quốc mặc đồ đen cẩn thận bảo vệ Cố Văn Nhưỡng, tránh gã bị va chạm.
Mà người bên cạnh cũng thu hút sự chú ý của mọi người.
Đó là stylist hàng đầu nước Hoa, tuần lễ thời trang tại Paris ở Pháp và tuần lễ thời trang tại Milan hằng năm đều vì cô mà giữ bàn.
Những người mẫu hàng đầu trên toàn thế giới đều háo hức có thể tham gia chương trình của cô, mong muốn mượn lần đó một bước lên trời.
Mà vị bậc thầy thời trang này lại bất ngờ xuất hiện tại hai đám cưới không thuộc thế gia hàng đầu thế giới, thậm chí còn điệu thấp, giống như stylist bình thường bồi bên cạnh Kỳ đại thiếu không rõ lai lịch bên cạnh.
Là mẫu gia hiển vinh, còn là do Kỳ gia cố ý làm?
Lòng hiếu kỳ của mọi người lúc này đạt đạt tới đỉnh cao, mà giờ khắc này, Trịnh Trạch cũng vừa mới đi ra từ tháng máy, tới hội trường.
Bởi vì khoảng cách khá xa, gã chỉ có thể mơ hồ trông thấy thân ảnh cao gầy được đám người vây quanh, còn tưởng rằng sau lưng bảo tiêu chính là Kỳ Yến Ninh.
"Tốt lắm, đợi sau này có thời gian mọi người có thể thỏa thích nhìn, nhưng hôn lễ sắp bắt đầu, xin trước đem người trả lại cho tôi đi?"
Tận lực đè thấp giọng nói khàn khàn mất tự nhiên, mà giọng nói nhẹ nhàng đắc ý cất lên.
Mở ra microphone ẩn dấu dưới cổ áo, Trịnh Trạch giả vờ thân sĩ tiêu sái tiến tới đồng thời soái khí búng tay một cái.
Vai chính đã đến đủ, hôn lễ chính thức bắt đầu.
Màn cửa thật dầy đột nhiên buông xuống, hội trường vốn sáng rực trong nháy mắt tối đen.
Rất nhanh từng ngọn đèn ngọn đèn giữa không trung sáng lên, ánh sáng màu bạc nhu hòa lại mộng ảo, cuối cùng giống như muôn vàn vì sao đang bị nhốt trong đại sảnh.
Giữa không trung bên phải hội trường, một hộp âm nhạc thủy tinh tạo hình dương cầm đang leng keng đàn tấu ca khúc tình yêu.
Thiếu nữ đeo cánh chim trắng thuần khiết, mũi chân tuyết trắng đặt trên dương cầm bắt đầu nhảy múa.
Đủ loại ánh sáng xuyên qua cánh chim trên người thiếu nữ, chiếu trên màn hình hội trường, hội tụ thành các bức ảnh mơ hồ hoặc thân thiết hoặc duy mỹ.
Thật là đẹp!
Tuy những người được mời tới đều đã từng gặp qua cảnh tượng lớn, nhưng cảnh tượng Trịnh Trạch dốc lòng thiết kế như cũ nhen nhóm lãng mạn sâu trong nội tâm bọn họ.
Có người nhịn không được trao nụ hôn ngọt ngào cùng ái nhân, mà người không có người yêu mặt cũng không nhịn được hồng lên, rơi vào ảo tưởng đối với tình yêu.
Còn Trịnh Trạch, dưới sự ngưỡng mộ như vậy, nâng lên nụ cười đắc ý, dựa theo quy trình thiết kế, vừa tỏ tình vừa chờ đợi vị hôn phu mà gã chờ đợi thật lâu đi tới.
Theo khoảng cách dần rút ngắn một tấc lại một tấc, nụ cười trên mặt Trịnh Trạch cũng rõ ràng hơn nhiều.
Ngày này cuối cùng cũng tới, cuối cùng chờ đến cơ hội này.
Giờ khắc này, khát vọng trong mắt gã vô cùng sôi nổi, ngay cả cừu hận thấu xương cũng biến thành chân thành tha thiết.
Cái loại cảm tình từ bên trong phát ra bên ngoài vô cùng cảm động lòng người, giống như trong mắt gã toàn bộ người trên thế giới đều thua một người tên là Kỳ Yến Ninh.
Mà sự thực cũng là như vậy, toàn thế giới không có bất kỳ người nào có thể làm cho gã oán hận hơn so với Kỳ Yến Ninh!
Lê Hi đứng trong góc hứng thú thưởng thức diễn xuất của gã, sau đó nhăn nhăn mũi, ở trong lòng đánh một chữ X thật lớn.
Không đạt yêu cầu!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!