Chương 49: (Vô Đề)

Ôn Trạc đem Vu Thanh ôm lên giường, hôn hôn cái trán của cô, trấn an nói: "Em ngủ trước đi, tỉnh lại thì anh sẽ về."

Vu Thanh gật gật đầu, tinh thần buông lỏng biếng nhác, thân thể mỏi mệt liền đột nhiên dũng lên, nửa phần đều không muốn nhúc nhích, cô nhắm lại mắt, trề môi reo lên: "Em chỉ ngủ hai tiếng."

Chỉ đợi anh hai tiếng.

Sau hai tiếng không trở lại, em sẽ tức giận.

Ôn Trạc cười thanh, nhét chăn bông cho cô: "Được rồi, hai tiếng."

Vu Thanh hô hấp trở nên thong thả mà đều tốc, cô ngủ thiếp đi không đáp lại lời anh.

Ôn Trạc đáy mắt ý cười thu liễm chút, đi ra ngoài, cùng Đặng Chi Tư công đạo vài câu sau, liền ra cửa, lên xe cảnh sát đi về hướng cục cảnh sát.

Đặng Chi Tư đi vào phòng, ngồi xuống ghế trước bàn trang điểm, nhìn Vu Thanh đang say giấc, rồi sau đó cầm lấy di động quẹt Weibo, thở dài.

Bảng hotsearch trên Weibo.

# Ôn Trạc Vu Thanh cộng tiến bệnh viện #

# Vu Thanh bị thương #

# Ôn Trạc Vu Thanh công khai #

Hai năm trước có một đại V trên Weibo phát video Ôn Trạc hát ngôi sao nhỏ, vẫn còn nhiệt triều trung quạt gió thêm củi.

@ Weibo đại V: Hôm nay khi lật điện thoại, đột nhiên phát hiện bên trong còn giữ ảnh chụp nha!! Chính là cái video về nam thần hát ngôi sao nhỏ cùng một ngày chụp đó! Chỉ có tôi nhìn ra cái gì sao!! A a a a a a a a! [ hình ảnh ]

Hình ảnh lưng hai người đi cạnh nhau.

[...... Sao tôi cảm thấy người bên cạnh là nữ thần của tôi dị, lúc trước bọn họ có diễn vai quần chúng một bộ kịch ảnh sân khấu, bóng dáng cơ hồ một mao giống nhau [ hình ảnh ] ]

[ không cảm thấy bọn họ ở bên nhau, Ôn Trạc nói là một mối quan hệ bạn bè tốt. ]

[ bác chủ có bệnh đi ]

[ trời ạ a a a a a! Đây là tiểu Trạc Trạc sao? ]

[ có phiền hay không? Luôn cọ nhiệt độ, unfollow. ]

Đặng Chi Tư bực bội gãi gãi đầu, tắt đi Weibo, ra khỏi phòng gọi cho công ty báo cáo tình huống.Sau khi Ôn Trạc đến đồn cảnh sát, anh rất phối hợp nói hết mọi chuyện.

"Tôi là vị hôn phu của Vu Thanh, hôm nay tôi đã hẹn cô ấy gặp mặt bên ngoài tiểu khu nhà mẹ cô ấy, nhưng cô ấy đột nhiên gọi điện cho tôi, ngữ khí không thích hợp. Tôi gần như có mặt ở đó, trực tiếp đi qua, vừa đến dưới lầu liền nhìn thấy Vu Thanh bị em trai trói trong khu xe đạp, bị kề dao vào cổ, tôi đợi thời điểm cậu ta không chú ý thì đẩy cậu ta ra, sau đó báo cảnh sát."

Cảnh sát vừa ghi vừa hỏi: "Nghi phạm không phản kháng? Trên người cậu ta không có dấu vết bị buộc chặt."

"Không có, lúc tôi đẩy cậu ta ra thì liền ngất rồi."

"Ngất xỉu?"

"Ừ."

"Vì cái gì sẽ ngất xỉu?"

"Không biết."

"Nghi phạm nói anh suýt chút nữa bóp chết cậu ta, có việc này sao?"

"Không có."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!