Chương 46: (Vô Đề)

Đầu tháng 8, cuộc họp báo nghi thức khởi động máy《 sóng vai đi 》 được tổ chức.

Vu Thanh vừa tiến vào hội trường liền nhìn thấy Ôn Trạc đứng bên cạnh Trần đạo diễn, y phục trên người anh cũng không còn là cái bộ phải buổi sáng khi ra cửa, kiểu tóc cũng bị cố tình xử lý, thoạt nhìn so với ngày thường thì không ít nghiêm cẩn cũng khó có thể đến gần.

Dùng dư quang chú ý thấy thân ảnh Vu Thanh, tầm mắt Ôn Trạc hơi hơi sườn lại đây, mặt mày lạnh băng nháy mắt tan rã, cong cong môi đối với cô. 

Sau đó, anh quay đầu lại nói gì đó với Trần đạo, một bên Trần đạo diễn quay đầu lại, vẫy vẫy tay đối với Vu Thanh.

Vu Thanh hít một hơi thật sâu, đi qua. 

Cô đi đến trước mặt hai người, chào hỏi Trần đạo diễn trước, rồi sau đó nhìn về phía Ôn Trạc, có chút xấu hổ mở miệng: 

"Ôn tiên sinh."

Nghe thấy cái xưng hô này, Ôn Trạc nhướng mày, lặp lại lời cô nói: "Ôn tiên sinh......?"

Trần đạo diễn cũng có chút nghi hoặc, kỳ quái liếc mắt nhìn bọn họ một cái, " Hai người không phải cùng nhau quay phim sao? Tôi còn tưởng rằng quan hệ hai người không tồi đấy?"

Vu Thanh nháy mắt chột dạ, vội vàng phủ nhận: "Cũng không tính là kém! Chính là còn chưa tới cái loại giai đoạn có thể kêu tên lẫn nhau......"

Ôn Trạc trên mặt tươi cười thu trở về, mặt vô biểu tình nhìn cô.

Trần đạo diễn còn muốn hỏi, nhưng xem thời gian không sai biệt lắm, liền nói với hai người: "Lại đây đi, phóng viên hình như sắp đến rồi, chuẩn bị bắt đầu cuộc họp báo."

Hai người sóng vai đi theo phía sau Trần đạo diễn.

Vu Thanh có chút khẩn trương dùng dư quang chú ý Ôn Trạc, nhưng mà liền liếc mắt một cái, đã bị anh lập tức bắt được, con ngươi ngăm đen thâm trầm, dây dưa ở trên người cô. 

Sau đó, anh nhẹ nhàng "A" một tiếng.

Vội vàng đem tầm mắt thu trở về, Vu Thanh tăng nhanh tốc độ, đi đến bên cạnh Trần đạo diễn. 

Chú ý thấy ánh mắt Trần đạo diễn lộ vẻ kỳ quái, Vu Thanh nhấp môi cười cười, rồi sau đó cúi đầu ở trong lòng nghĩ nghĩ cách dỗ dành ngôi sao nhỏ thế nào đây......

Thực mau liền đi tới vị trí trước.

Vu Thanh ngồi xuống dưới bảng tên, cách vách ngồi vừa vặn là Ôn Trạc, anh so với cô đến chậm một bước, thong thả ung dung ngồi xuống, sau đó như suy tư gì nhìn cô một cái, nhanh chóng dời ánh mắt đi nơi khác.

Phía trước là một số phóng viên đông đảo, ôm máy quay phim, đèn flash lóe chói mắt.

Vu Thanh một bên thưởng thức cầm lấy nước khoáng do đoàn phim cung cấp, sau đó cúi đầu, thân thể hơi hơi thiên hướng về Ôn Trạc, thanh âm tinh tế nho nhỏ, mang theo điểm ý dỗ: 

"Đừng nóng giận......"

Ôn Trạc không quan tâm cô, cầm lấy chai nước vặn ra, uống một ngụm, hầu kết theo nuốt không ngừng lăn lộn, chọc đến đầu lưỡi Vu Thanh khô khốc, đồng thời cũng khát khô.

Cô dùng sức mở mạnh nắp chai, nguyên bản dễ dàng mở được nay lại không chút sứt mẻ. 

Vu Thanh rút một mảnh khăn giấy, đang muốn cách khăn giấy đem cái nắp vặn ra, thì người ở bên cạnh đột nhiên rút đi nước trong tay cô.

Vu Thanh thuận thế nhìn qua.

Ôn Trạc một phen tháo nắp chai cho cô, ngay sau đó lập tức đặt ở trước mặt cô, biểu tình cười như không cười: "Vu tiểu thư, phóng viên cuộc họp báo bắt đầu rồi."

Vu Thanh yên lặng cầm lấy nhấp một ngụm, lẩm bẩm nói: "Thật nhỏ mọn."

Nhận thấy người bên cạnh dường như lại nhìn mình, Vu Thanh vội vàng nhìn về phía trước, lộ ra một nụ cười chính thức, có răng nanh phụ trợ, khí chất thoạt nhìn vài phần linh động.Ngay từ đầu là Trần đạo diễn lên tiếng.

Vu Thanh giống như rất nghiêm túc đang nghe lời hắn nói, trên thực tế lực chú ý toàn tập trung vào người đàn ông bên cạnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!