Ba ngày sau, Weibo điện ảnh《 sóng vai đi 》phía chính phủ đã phát một cái Weibo:
Tất cả các nhân vật diễn viên đã định, dự tính tháng 8 sẽ bắt đầu quay.
Danh sách diễn viên——
Ôn Tử Tân: Ôn Trạc;
Tần Quyển Quyển: Vu Thanh;
......
Bình luận lần thứ hai oanh tạc một mảnh.
[ cái quỷ giề dị! Tiểu Trạc Trạc không phải nói không có lịch trình sao! ]
[ U là trời!!!! A a a a a chưa bao giờ gặp qua giá trị hoàng phiến cao nhan như thế!!!!! ]
[chồng mị khi nào mới khai thông Weibo dị, không muốn quỳ liếm người khác phía dưới Weibo đâu_(:3" ∠)_]
[ chỉ hy vọng mọi tình tiết trong tiểu thuyết sẽ không bị xóa bớt, tôi tuyệt đối sẽ không ghen!!! ]
Sau khi xem xong mấy cái bình luận vẻ mặt Vu Thanh mộng bức, quay đầu nhìn Đặng Chi Tư, liếm liếm môi, nghi hoặc hỏi: "Các diễn viên《 sóng vai đi 》 đều định rồi hả?"
"Thời điểm cuối tháng sẽ khởi động nghi thức khai máy, nam chính là Ôn Trạc."
Đặng Chi Tư nhớ tới chuyện khác, quay đầu nhìn cô: "Đúng rồi, ngày mốt sinh nhật cô đúng không, tôi giúp cô an bài rồi, ngày đó không có hành trình."
Nghe được lời này, Vu Thanh sửng sốt một chút, nhẹ giọng nói: "Cảm ơn."
Rất ít thấy bộ dáng cô thành khẩn như vậy, Đặng Chi Tư có chút không được tự nhiên, gõ gõ đầu cô, âm điệu hơi cao: "Có cái gì phải cảm ơn nhỉ, đây là công việc của tôi nha."
Vu Thanh ngây ngốc sờ sờ đầu tóc chính mình, không nói nữa.
Về đến nhà, bên trong không tối như cô tưởng tượng, mà là đèn đuốc sáng trưng, lượng đèn trắng phảng phất mang theo độ ấm, đánh vào trên người Vu Thanh, làm trong lòng cô cảm thấy đều ấm áp.
Vu Thanh cúi đầu nhìn thoáng qua huyền quan trên mặt đất, không có giày.
Ngay sau đó về phía trước nhìn lại, cánh cửa thư phòng bị cô đóng lại trước khi ra khỏi nhà lúc này mở ra, ẩn ẩn còn có thể nhìn thấy người đàn ông nằm trên giường.
Cô đi vào, ngồi quỳ ở bên cạnh Ôn Trạc, chọc chọc gương mặt anh, nhỏ giọng hỏi: "Sao anh lại tiếp 《 sóng vai đi 》? Không phải không có đương kỳ sao......"
Ôn Trạc giương mắt xem cô, biểu tình ngạnh bang bang, từ góc độ này nhìn lại, cơ bắp trên mặt đều căng chặt, thoạt nhìn phi thường không cao hứng, "Bởi vì anh không nghĩ tới em sẽ tiếp một bộ phục chế điện ảnh truyện người lớn."
Vu Thanh: "......"
Mặt cô nháy mắt thiêu đỏ bừng, véo véo cánh tay anh, tức muốn hộc máu nói: "Cái gì truyện người lớn! Trong quyển sách này tuy rằng xác thật có một ít...... Đoạn ngắn, nhưng là điện ảnh khẳng định đa số đều sẽ lượt bỏ! Là một bộ điện ảnh rất tình yêu lãng mạn mà!"
Ôn Trạc trở mình đưa lưng về phía cô, hừ lạnh một tiếng.
Vu Thanh cũng không ngại anh tiểu tính tình, từ trên người anh vượt qua, lần thứ hai cùng anh mặt đối mặt nói chuyện:
"Hơn nữa hôm trước anh đi thử kính sao không nói với em? Còn làm bộ giả vờ như không có chuyện gì xảy ra."
Bây giờ cơn buồn ngủ Ôn Trạc bận đi chơi, lười biếng ngồi dậy, nâng quai hàm nói: "Anh muốn cho em cũng cảm thụ một chút, tâm tình đối tượng đột nhiên tiếp một bộ truyện người lớn phục chế điện ảnh."
"......" Có thể đừng vẫn luôn nắm cái này không bỏ hay không!
Vu Thanh không thể nhịn được nữa một chân đạp anh, nhưng Ôn Trạc phản ứng thực mau, lập tức liền bắt được, nắm mắt cá chân cô một cái dùng sức, làm cả người cô đều khóa ngồi ở trên người chính mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!