Ban đầu cô chỉ hoài nghi, nhưng sau vài lần thử nghiệm, cô càng ngày càng khẳng định cái ý nghĩ ý tưởng kỳ lạ này, nói ra tuy buồn cười, nhưng chuyện như vậy đích đích xác xác phát sinh quanh thân cô.
Hôm nay, Vu Thanh bị chuyện này lăn lộn nghĩ trăm lần cũng không ra, sau khi lăn lộn trên giường một lúc lâu, rốt cuộc nhịn không được tìm Hứa Tiểu Vân nói hết.
Thời gian không còn sớm, chuông reo hồi lâu bên kia mới tiếp điện thoại, ngữ khí thập phần ác liệt, lửa giận cơ hồ muốn theo điện thoại tới đốt trên người Vu Thanh, hùng hổ:
"Nếu là nhà ngươi không cho ta một lời giải thích hợp lý tại sao nửa đêm nửa hôm gọi điện cho ta, ta lập tức đến nhà ngươi chém chết ngươi!"
Vu Thanh thân mình run run, nhưng đột nhiên phát hiện ra chuyện mình muốn nói rất kinh thiên động địa, liền lập tức thả lỏng lại:
"Gần đây tớ cảm thấy có một ngôi sao vẫn luôn đi theo tớ, tớ đi hướng đông, nó tuyệt đối sẽ không đi hướng tây."
Nghe được lời này, thái dương Hứa Tiểu Vân nổi gân xanh dữ dội, cô nàng kiềm chế tính tình, nhưng vẫn không nín được lửa, táo bạo rống lên:
"Không uống thuốc?! Nó đối với ai đều chả vậy! Cậu đừng có tự mình đa tình!"
Vu Thanh nóng nảy: "Tớ nói thật mà!"
Một tiếng trống hỏa khí làm thêm tinh thần hăng hái phát tiết ra, tâm tình Hứa Tiểu Vân thông thuận không ít, ngay sau đó lạnh nhạt nói:
"Oh, tớ cũng nói thật."
Vu Thanh rầm rì một tiếng, bĩu môi, như là nghĩ tới cái gì, ngữ khí đắc ý không ít: " Hôm qua tớ còn thử riêng nữa mà.
"
Cô ngu đần làm Hứa Tiểu Vân không có cách nào để hứng thú hết: "Cậu thử thế nào?"
"Ngày hôm qua ở trên đường tớ đột nhiên chạy như điên."
Nghĩ đến hình ảnh này, Hứa Tiểu Vân trợn mắt, sự tình ngu xuẩn như vậy mà cô cũng làm được: "......! Sau đó thì?"
Cảm xúc Hứa Tiểu Vân không hề phập phồng làm Vu Thanh có chút kinh ngạc, cô vội tiếp tục nói không ngừng: "Nó cũng đi theo tớ chạy như điên!"
Hứa Tiểu Vân khóe miệng giật giật, tức khắc có một loại xúc động muốn kéo Vu Thanh từ trong điện thoại kéo ra để tấu một bài:
"Cậu nói thêm câu vô nghĩa nữa tớ liền lập tức, lập tức, hiện tại liền cầm đao đi gặp cậu......"
Vu Thanh lông tơ dựng đứng, nhưng vẫn cảm thấy suy luận của mình không sai chút nào, hấp hối giãy giụa bổ sung nói:
"Chờ, chờ một chút! Tớ nói cho cậu biết, sau đó tớ xuất kỳ bất ý dừng chân lại."
"Ừ."
Nhớ tới viên ngôi sao ngu xuẩn kia, Vu Thanh nhịn không được cười ra tiếng, nhưng suy xét đến tính tình bạo của đối phương, liền nhịn cười:
"Nó thực sự không có phản ứng! Nó còn chạy như điên! Phát hiện tớ phanh lại thì lại yên lặng chạy về......"
Lần này đầu bên kia điện thoại trầm mặc thật lâu, an tĩnh đến nỗi không có tiếng hít thở, Vu Thanh gần như tưởng bên kia đã ngủ rồi, thanh âm Hứa Tiểu Vân rốt cuộc truyền tới, mang theo vẻ tràn đầy vô cùng đau đớn.
"......! Sao cậu không gặp bác sĩ một chuyến đi."
Vu Thanh nghe được lời này, tức khắc không biết nên nói gì.
Cô biết Hứa Tiểu Vân đang nói giỡn, nhưng đúng là nếu suy nghĩ của cô ở chung quanh người xem, là tố chất thần kinh không thể nói lý.
Rốt cuộc, ngay cả Hứa Tiểu Vân
------ người đã lớn lên cùng cô, cũng không tin cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!