Chương 7: Chạy cái gì (2050 từ)

Editor: Hải Đường

Beta: Rùa

"Ai nhìn cậu!"

Không biết xấu hổ.

Nửa câu sau cô chỉ dám nói trong lòng.

Hứa U xấu hổ, vẻ mặt khó coi nhưng không dám lớn tiếng mắng chửi Tạ Từ. Nói xong liền chạy về phía trước.

Người phía sau cố tình hét lên: "Này, nhìn nữa đi, tôi không ngại cậu nhìn tiếp đâu."

Cô không quan tâm, trong lòng nặng nề thở ra một hơi, chạy nhanh về lớp học.

Hứa U bước chậm lại, đẩy cửa sau của phòng học ra, giơ tay lên, nhỏ tiếng báo cáo.

Giáo viên tiếng Anh đang cầm sách giảng bài, nhìn cô chậm chạp mở miệng: "Đi đâu đó?"

Giáo viên tiếng Anh họ Trương, là một bà giáo trung niên, đang tới thời kì tiền mãn kinh nên tâm trạng đặc biệt thất thường, Hứa U đáng thương vừa chuyển tới nên không biết điều này.

Cô cắn môi, không muốn làm trễ giờ học thêm nữa, ấp úng nói: "Xin lỗi cô, em đi vệ sinh."

Trương lão sư hỏi: "Vậy còn Tạ Từ, cũng đi vệ sinh sao?"

Sao cơ?

Hứa U sửng sốt.

Nghe thấy phía sau có tiếng người cười, cô quay đầu lại, vẻ mặt đầy hoảng sợ, vai run lên.

Tạ Từ không biết đã đứng sau lưng cô từ khi nào, khoảng cách hai người cực gần. Cơ thể cao lớn của cậu ta dựa vào mép cửa, áo khoác hơi mở, bên trong lộ ra áo thun và xương quai xanh, đập vào mắt Hứa U như khoe khoang.

Thấy gương mặt ngơ ngác của cô, nụ cười trên môi Tạ Từ càng lớn hơn, dùng giọng chỉ hai người nghe thấy, thì thầm đùa giỡn: "Bạn học này, cậu xem xong rồi bỏ chạy, trả phí biểu diễn cho tôi đi."

" _____ hỏi em đi đâu, Tạ Từ, có phải không đến trễ tiết thì trong lòng em sẽ không thoải mái đúng không?" cô giáo cầm sách đập vào bảng, âm thanh bén nhọn vang lên trong lớp học.

Hứa U nghe được khiếp đảm, không dám nói chuyện với Tạ Từ, cuối thấp đầu không nói.

Qua vài giây.

Tạ Từ ở cuối lớp giương mắt không chút để ý nói: "Sao cô biết là em không thoải mái."

......

Toàn bộ lớp học lặng ngắt như tờ sau lời nói của cậu, sau liền bùng nổ một trận ồn kinh thiên động địa.

Những nam sinh phía sau náo nhiệt hẳn lên, một vài người huýt sáo, có người cười điên cuồng tới nổi không thể ngồi thẳng phải dựa hẳn vào bàn.

Ngô Bằng Phi quay sang Tạ Từ nói lớn: "Từ ca, nói hay lắm."

Bọn họ cợt nhả đùa giỡn quá trớn như vậy càng làm cô giáo thêm tức giận, mặt đỏ bừng bừng, nhưng ngại các học sinh khác nên không tiện la mắng.

Kết quả chính là Hứa U thuận lợi vào lớp còn Tạ Từ thì bị phạt đứng bên ngoài đến hết tiết.

Nhưng làm gì có chuyện Tạ Tự lại ngoan ngoãn chấp nhận hình phạt như vậy, chỉ mới vài phút, bên ngoài liền không một bóng người.

Cô Trương cầm sách lên, lật lật giấy, chép miệng: "Ngày mốt sẽ có bài kiểm tra, lúc có kết quả không biết các em còn có thể cười đùa vui vẻ như này được nữa không."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!