Edit: Rùa.
Thật sự chưa từng thấy nam sinh nào không nói đạo lý thế này.
Hứa U cố nén giận giữ trong lòng, lấy từ trong mớ sách vở hỗn độn của cậu quyển vở vật lý bắt đầu chép đề, vừa viết vừa tự an ủi bản thân.
Giúp lão đại làm bài tập? Được thôi, làm thì làm.
Dù sao.
Cô cũng không thể trêu được.
Nhịn một chút sóng êm gió lặng, lùi một bước trời cao biển rộng.
Nhịn thì nhịn, cô vẫn tưởng tượng đến cảnh mình có thể hét vào mặt cậu ta một câu: Cậu không thể tự làm bài tập được sao!
Vở bài tập của cậu có nhiều chữ khác nhau, Hứa U nhìn qua, biết đại khái cô không phải là người đầu tiên làm bài tập cho cậu.
Lời phê của giáo viên rất ít, cùng lắm chỉ ghi đã xem, hiển nhiên hành vi này của Tạ Từ đã xảy ra rất nhiều lần, hoàn toàn là mở một mắt nhắm một mắt.
Giáo viên còn không quản được cậu thì huống chi là cô.
Chỉ hơn mười phút Hứa U đã làm xong hết bài tập, đề bài đều là những bài cơ bản, Hứa U vẫn luôn học tốt môn vật lý nên đề này đối với cô không khó.
Chỉ còn mấy phút nữa là hết giờ, mấy nam sinh trong lớp đã lục tục ra ngoài.
Phó Tuyết Lê vươn vai, tay ấn vài cái lên vai, nói với Hứa U: "Không cần làm bài tập nghiêm túc như vậy, tùy tiện viết mấy chữ là ok rồi."
Kỳ thật cô có chút không hiểu được.
Tạ Từ muốn Hứa U làm bài tập cho cậu để làm gì, dù sao giáo viên cũng không quản cậu.
"Không sao cả, đã viết xong rồi."
Hứa U nhấp môi, viết nốt chữ cuối cùng.
Cô ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo trên tường. Chuông tan học đồng thời vang lên.
Hứa U khép vở, không quay đầu lại, tay cầm vở để ra phía sau.
Đợi hai ba giây cũng không thấy ai nhận.
Cô quay đầu lại.
Đụng phải ánh mắt như cười như không của Tạ Từ
Một chút ý tứ duỗi tay ra cũng không có.
Hứa U cảm nhận được ánh mắt trêu chọc của cậu, yên lặng thở dài, không nói gì cả mà bỏ vở lên bàn rồi đứng dậy ra về.
___
Đảo mắt một cái liền đến chiều thứ sáu, học sinh cao trung chỉ cần học xong là sẽ được nghỉ cuối tuần.
Cổng trường rất nhộn nhịp, bọn Tạ Từ sớm đã ngồi ở tiệm cà phê cạnh trường học.
Hôm nay là sinh nhật Lý Kiệt Nghị của lớp 4, thường ngày cậu ta vẫn chơi chung với Tạ Từ, vừa vặn là buổi chiều nên cả bọn chuẩn bị đi chơi tối.
Di động trên bàn rung lên, chuông điện thoại reo lên một tiếng rồi tắt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!