Edit: Rùa
Thời gian nghỉ trưa kết thúc.
Giờ học buổi chiều bắt đầu lúc hai rưỡi, có ba tiết, tiết tự học buổi tối không bắt buộc. Hứa U cất sách vở vào cặp sách, thay một bộ váy ngắn tay, mặc áo đồng phục rồi đi học.
Trời tháng 9, sau buổi trưa sẽ đặc biệt nóng, đi một đoạn đường trán đã lấm tấm mồ hôi.
Đã hai giờ mười lăm, trong phòng học cũng chỉ có vài ba người.
Hứa U ngồi vào chỗ ngồi, nhìn bốn phía một cái, lấy sách vở ra lắc đầu.
Nếu không biết sáng nay bọn họ vừa có tiết thể dục, cô sẽ hoài nghi có phải bọn họ đã chạy hết đến sân thể dục rồi không.
Yên lặng viết một đề toán, trong phòng có thêm vài người. Hứa U cầm bút, cúi đầu giải bài tập, đột nhiên trước mặt xuất hiện cốt ly đá bào.
Cô ngẩng đầu, Phó Tuyết Lê mang ba lô da hình Hello Kitty, cười tủm tỉm nói: "Bạn học nhỏ, mua cho cậu."
"A?" Hứa U vội vàng đứng lên để Phó Tuyết Lê đi vào, lắp bắp, "Này.... Tớ..."
"Cậu cái gì?"
Phó Tuyết Lê lắc đầu, lông mày khẽ nhếch, "Cậu không uống tớ sẽ ném."
Qua vài giây, Hứa U cúi đầu, nói một tiếng thật nhẹ: "Cảm ơn."
Cô nghĩ, cảm thấy lớp học mới này cũng không giống như mọi người đồn, ít nhất bạn cùng bàn của cô không như vậy.
Hứa U cắn ống hút, nhìn trộm người bên cạnh đang chơi điện thoại.
Không cẩn thận hút mạnh một cái, vụn đá quá lạnh làm cô giật mình.
Không nhịn được mà ho khan, lại sợ ảnh hưởng đến người khác nên chỉ có thể che miệng lại.
Hứa U rất ít khi uống đồ lạnh thế này, lúc ở nhà cô chỉ uống nước lọc và nước đậu xanh. Đồ uống lạnh hoặc nước ngọt đều chưa từng uống.
Phó Tuyết Lê nhìn cô như thế, phụt cười ra tiếng, đột nhiên hỏi: "A... Bạn học nhỏ, cậu có bạn trai không?"
"A?" Hứa U ngẩn người, lắc đầu, "Không có."
"Cậu đáng yêu như vậy, không ai theo đuổi cậu sao?"
Hứa U nghe thế thì ngượng ngùng: "Tớ không đáng yêu, cậu là người đầu tiên nói tớ đáng yêu."
"Thật vậy sao?" Phó Tuyết Lê lại cười rộ lên, "Chứng tỏ ánh mắt tớ rất tốt."
Hai người cứ như thế, cậu một câu, tớ một câu nói chuyện với nhau.
Kỳ thật Hứa U không phải nữ sinh hướng nội, chỉ là có chút hơi chậm nhiệt, sau khi đã quen rồi, cô cảm thấy mình nói rất nhiều.
Dần dần, lớp học có nhiều người hơn, còn có chút ồn ào, giáo viên đi lên bục giảng.
Hứa U nhanh chóng để ly nước xuống bàn, lấy sách giáo khoa ngữ văn ra.
"Cuối tổ bốn sao lại có hai chỗ ngồi bị trống, ai ngồi ở đấy?" giáo viên ngữ văn hỏi lớp trưởng.
"Tạ Từ và Tống Nhất Phàm."
Lớp trưởng đứng lên, không mặn không nhạt trả lời, hiển nhiên chuyện này đã xảy ra rất nhiều lần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!