Chương 25: Đừng sợ

Edit: Qing Yun

Nghe được tiếng kinh hô của Trần Tiểu, hai người trong phòng ngủ nổi lên tò mò.

"Làm sao vậy làm sao vậy?"

Trần Tiểu che miệng, quay đầu, chỉ chỉ di động nói: "Có người đăng lên Tieba, nói Tạ Từ, cậu ấy.... hình như cậu ấy xâm phạm đàn em, đã bị báo cáo lên trường..."

Nội dung bài viết trình bày đại khái thời gian và những việc đã xảy ra.

Hứa U kéo xem, mày nhíu càng chặt.

Trần Tiểu và Liêu Nguyệt Mẫn đứng hai bên, cậu một lời tớ một lời phân tích tình huống.

"Lúc ấy trời tối như vậy, em gái kia làm sao mà biết đấy là Tạ Từ vậy?"

"Không phải nói sao, đàn em được người ta cứu về, tuy rằng người kia đã chạy nhưng lại phát hiện thẻ học sinh của Tạ Từ rơi ở đó..."

"Kia cũng không đúng, lúc ấy đại hội thể thao, Tạ Từ không có ở trường học, mấy người lớp bốn bọn họ dẫn nhau ra ngoài chơi."

"Cậu xem bài viết, có người lớp bốn nói khoảng năm sáu giờ chiều không thấy Tạ Từ, không biết đã chạy đi đâu, này không phải vừa lúc sao..."

"Đàn em kia xảy ra chuyện lúc mấy giờ?"

"Chính là vừa vặn lúc Tạ Từ vắng mặt, hình như 6 giờ chiều, đàn em kia ra ngoài mua trà sữa, trên đường trở về thì..."

"... Xảy ra chuyện gì, sao thấy nói..."

"Xảy ra chuyện nhưng thật ra không có việc gì, được người ngang qua đường cứu, chính là cậu nghĩ chuyện này xem, rất nghiêm trọng đấy!!! Trường học muốn đuổi học cậu ấy là chuyện nhỏ, nếu làm lớn lên..." Trần Tiểu khoa trương, lại không nói tiếp vế sau.

Buổi tối đại hội thể thao, năm sáu giờ, mất thẻ học sinh.

Không có nhân chứng, thời gian vừa khớp.

Hứa U trả lại di động cho Trần Tiểu, an tĩnh ngồi một lúc.

Không biết cô nghĩ tới cái gì, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi chảy xuống, tay nắm chặt.

- -

Tiết học buổi chiều, bạn học trong lớp quả nhiên đang thảo luận chuyện này.

Chỗ ngồi của Tạ Từ trống không, Tống Nhất Phàm cũng không thấy bóng người.

Phòng giáo viên ở bên cạnh khu dạy học.

Hứa U cầm lịch dạy mang đến phòng giáo viên.

Hành lang dài an tĩnh, chỉ có một cột sáng của ánh đèn hắt lên gạch mem sứ của hành lang.

Giao xong lịch dạy, Hứa U cúi đầu đi ra ngoài.

Chỗ rẽ, trên đường đi qua một cánh cửa, cô dần dần dừng bước.

Văn phòng hiệu trưởng.

Bên trong có tiếng khắc khẩu kịch liệt truyền đến, mơ hồ còn có tiếng khóc nức nở xen vào.

"Tạ Từ! Mày nói rõ ràng cho tao, chuyện này là thế nào!" Một giọng trung niên như gào lên, có thể nghe ra cảm xúc hiện tại rất phẫn nộ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!