" Choang"
- Tôi đã nói với các người rồi.
Tối tôi sẽ không ăn bất kì miếng thịt nào.
Các người không coi lời nói của tôi ra gì?
Lam Phi vừa tắm xong, từ trên tầng đi xuống thì nghe thấy tiếng Lục Tử Hàn vọng đến.
Có vẻ như hắn đang rất giận dữ.
Đám người giúp việc bị doạ đứng co rúm một góc không dám lên tiếng.
Lam Phi vội vàng chạy vào phòng ăn.
Bộ dạng của Lục Tử Hàn lúc này trông rất đáng sợ.
Cả người hắn toả ra một luồng khí lạnh khiến ai nấy cũng phát run.
- Tử Hàn…
Lục Tử Hàn định ném chiếc ly trên tay xuống, nghe thấy giọng nói của Lam Phi vọng đến thì hơi chột dạ, vội vàng đặt chiếc ly xuống bàn.
- Anh đang tức giận sao?
Hắn không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của cô.
Vì để kìm chế lại bản tính, mỗi ngày Lục Tử Hàn đã cố gắng áp chế xuống rất nhiều.
Hắn biết cô bị Lục Cẩn hành hạ tinh thần nên đã cố gắng tạo dựng một hình tượng hoàn mĩ trước mặt cô.
Hắn rất sợ nếu như một ngày nào đó cô phát hiện ra mặt tối của hắn, cô sẽ bỏ hắn mà đi.
Tuy nhiên, dù Lục Tử Hàn có cố gắng giấu giếm đi chăng nữa thì Lam Phi cũng đoán ra phần nào.
Cô đưa mắt nhìn hai đĩa thịt xào trên bàn.
Sau đó, tiến lại gần ôm lấy hắn.
- Là em bảo bọn họ làm.
Anh đừng giận nữa.
- Được, anh không giận.
Đám giúp việc bấy giờ mới thở phào nhẹ nhõm.
Bọn họ nhanh chóng dọn dẹp mảnh vụn một chút rồi đi ra ngoài.
Trong phòng ăn bây giờ chỉ còn lại hai người.
Lục Tử Hàn vẫn bất động ngồi trên ghế, cơ thể hắn cứng ngắc khi thấy Lam Phi gắp một miếng thịt để vào bát của mình.
Mấy tiếng trước, khi Lục Tử Hàn đi tắm thì điện thoại của hắn người gọi đến.
Lam Phi thấy vậy liền cầm điện thoại lên nghe hộ.
Ai ngờ, người gọi đến là một bác sĩ tâm lí.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!