Tầng thứ 64, toà nhà Vizen.
Bên trong phòng chủ tịch sặc mùi thuốc súng.
3 vị lãnh đạo cấp cao vận bộ vest lịch lãm đang gay gắt thảo luận.
Từ ngoài vào trong, chỗ nào cũng có vệ sĩ canh gác.
Camera 360 độ không góc chết đính khắp nơi, ngay cả phục vụ mang đồ tráng miệng vào cũng phải trải qua một loạt thủ tục nghiêm ngặt.
Có thể thấy, sức ảnh hưởng của những nhân vật này không hề nhỏ.
Bọn họ chính là nhóm người mới hô phong hoán vũ trên thường trường.
Kẻ địch rất nhiều, nếu tính ra không biết bao kẻ muốn lấy mạng 3 người kia.
Theo thứ tự chỗ ngồi từ bên trái sang là Du Minh Hạo, ông trung mafia.
Lãnh Kiều Yến, cục trưởng cục an ninh Quốc gia và Lâm Dĩ Hoài, ông trùm đá quý.
- Tôi đã nói rồi, mảnh đất đó thuộc về nhà nước.
Tôi không chấp nhận chia sẻ.
Du Minh Hạo nghe xong đặt ly rượu trên tay xuống, thản nhiên nói.
- Cục trưởng Lãnh, anh nên suy nghĩ lại.
Nếu không biết đâu Lục Cẩn mà để ý đến… Chỉ sợ anh sẽ rơi vào thế bị động.
Vừa nhắc đến Lục Cẩn, cả Lãnh Kiều Yến và Lâm Dĩ Hoài đều thay đổi sắc mặt.
Ai cũng có thể nhìn ra sự hận thù tràn ngập trong đôi mắt của hai vị lãnh đạo tối cao này.
Đối với Lãnh Kiều Yến, mấy năm trước Lục Cẩn xuất hiện, không biết bao lần cản trở con đường thăng tiến của anh ta.
Đã vậy, cho dù anh ta muốn cũng không thể bắt Lục Cẩn vì phía sau hắn có Lục gia chống đỡ, mặt khác cũng không tìm thấy bằng chứng gì khác.
Lục Cẩn đã đi rất nhiều nước, làm ăn với vô số kẻ lớn nhỏ nên thông tin bí mật hắn nắm giữ cũng rất nhiều.
Mỗi một quốc gia đều có một bí mật riêng, mà Lục Cẩn lại lợi dụng điều này nằm ngoài pháp luật, khiến cảnh sát hay quân đội không thể gϊếŧ hắn.
Nếu hắn xảy ra chuyện, tất cả bí mật sẽ được công bố ra toàn cầu.
Chỉ sợ đến lúc đó, Lãnh Kiều Yến khó mà trụ nổi chiếc ghế đang ngồi.
Còn với Lâm Dĩ Hoài thì coi Lục Cẩn như kẻ địch truyền kiếp.
Nghe nói năm đó, Lâm Dĩ Hoài đang còn phải chống đỡ Lâm Gia sắp phá sản.
Người anh em tốt nhất của Lâm Dĩ Hoài vì muốn cứu anh ta nên đã vay nặng lãi chỗ của Lục Cẩn, kí kế ước sinh tử.
Mà Lục Cẩn lại là kẻ rất coi trọng thời gian, người kia vì không trả nợ đúng hạn nên đã bị bắt đi.
Lúc Lâm Dĩ Hoài biết chuyện đem tiền tới thì đã quá muộn.
Người anh em chí cốt của anh ta bị bắn 32 phát súng, nằm chết cứng trong phòng đông lạnh.
- Tôi không chấp nhận được việc không làm gì được hắn ta!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!