Anh là người yêu của em.
Những lời hàm hồ của Lục Tư Thâm khiến Lam Phi suýt nữa điên tiết muốn đấm chết cái tên mặt dày này.
- Tôi là chị dâu anh, nhớ đấy.
Tốt nhất từ giờ cách xa tôi càng xa càng tốt, đừng làm bẩn mắt tôi!
"Rầm" cánh cửa bị cô thô lỗ đóng lại.
Lục Tư Thâm đứng bên ngoài gõ cửa liên tục.
Lam Phi dứt khoát đi lấy điện thoại gọi cho bảo vệ đến lôi hắn đi.
Cho đến khi bên ngoài không còn tiếng động gì nữa, cô mới thở phào đi sấy tóc.
Sấy tóc khô xong khiến đầu rất thoải mái, Lam Phi nhanh chóng nhảy lên giường.
Cô lấy một chiếc gối ngăn cách chia đôi giường ra.
- Tôi cứ tưởng em sẽ vì Lục Tư Thâm mà chống đối tôi.
- Tôi không vì anh ta, cũng không phải vì anh.
Cô cho rằng người nhà họ Lục chẳng ai đáng tin cả.
Ngoại trừ có tiền và quyền thế thì người nhà họ Lục chẳng khiến cô ưa nổi một ai.
Nếu không phải vì nhà Lục Tử Hàn ép hôn thì cô cũng chẳng thèm bước chân vào Lục gia một bước.
Cái gì mà đã ngủ với nhau thì phải lấy nhau? Tư tưởng của cô không có cổ hủ như vậy.
Vả lại, hai bên chỉ chung giường chứ chưa có làm cái chuyện ấy.
Ban đêm yên tĩnh, Lục Tử Hàn hơi cử động tay.
Nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Lam Phi, xác định cô đã ngủ say.
Lúc này, Lục Tử Hàn nhẹ nhàng ngồi dậy muốn xuống giường.
Trong bóng tối, hắn bước nhẹ chân lần mò đi ra ban công.
Sau một hồi ổn định, cuối cùng Lục Tử Hàn lấy từ trong người ra một cái tai nghe không dây rồi đeo vào, ấn nút gì đó kết nối điện thoại.
Đầu dây bên kia nhanh chóng được kết nối.
- Lục Tử Hàn?
Đối phương có vẻ như không tin vào tai vì đây là lần đầu tiên Lục Tử Hàn chủ động liên lạc với anh ta.
- Du Minh Hạo, là tôi.
- Có phải cậu thật không? Thật không tin nổi…
Du Minh Hạo là ông trùm hắc đạo, nắm trong tay vô số sản nghiệp cùng hệ thống các dãy tập đoàn lớn.
Trong một lần tình cờ Du Minh Hạo bị truy sát cận kề cái chết, Lục Tử Hàn tiện tay cứu hắn.
Từ đó Du Minh Hạo mang ơn Lục Tử Hàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!