Chương 12: Chú Nhỏ Của Lục Tử Hàn

Em vào từ lúc nào?

Lục Tử Hàn hỏi lại lần nữa.

Lam Phi đặt túi hoa quả xuống bàn, rồi ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường bệnh.

- Vừa vào.

Có gì sao?

- Không.

Nghe cô nói vậy, Lục Tử Hàn khẽ thở ra.

Dù sao cũng không cần để Lam Phi biết chuyện này.

Một mình hắn sẽ giải quyết ổn thoả.

- Biệt thự bị niêm phong rồi.

Khi nào anh xuất viện, chúng ta sẽ đến nhà của ông nội em.

Từ khi ông nội cô mất, căn nhà đó được chuyển sang tên của cô.

Tuy nhiên, Lam Phi cũng không quay lại nơi ấy nhiều lắm.

Cô sợ rằng, quay lại bản thân sẽ khóc vì thiếu vắng ông nội.

Hiện tại, cô cũng chẳng biết về đâu nữa.

Cô không muốn quay về Lam Gia.

Còn bên phía gia đình của Lục Tử Hàn chắc chắn sẽ không đón hắn về.

Nhà của ông nội cô chính là nơi tốt nhất để ở.

- Tiểu Phi.

Bỗng Lục Tử Hàn vươn tay ra, Lam Phi nhanh chóng lắm lấy tay của hắn.

Không biết Lục Tử Hàn suy nghĩ cái gì.

Lúc lâu sau, hắn mới lên tiếng tiếp.

- Khi nào tôi nhìn lại được… Tôi muốn người đầu tiên tôi nhìn thấy là em.

- Em sẽ giúp anh tìm giác mạc phù hợp.

Lục Tử Hàn bất giác siết chặt tay của Lam Phi lại.

- Tiểu Phi, tôi không giỏi ăn nói.

Đối với em, tôi chỉ có mong muốn duy nhất… Em đừng rời bỏ tôi, có được không?

Lam Phi còn chưa kịp phản ứng.

Lục Tử Hàn đã vươn tay tháo tấm băng trên mắt xuống.

Lúc này, Lam Phi mới được nhìn rõ toàn bộ gương mặt của Lục Tử Hàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!