Mẫn Nhu cùng Lục Thiếu Phàm trở lại Lục gia, mới biết được Lục mẫu vì chuyện của Lục Thiếu Phàm làm thủ tục chuyển viện, mà thuyết khách chính là Thẩm Tấn
Hàm đang nhàn nhã ngồi ở trên sô pha uống Cappuccino.
Nguyên nhân
khiến Lục Thiếu Phàm chuyển viện, nói nghe cho hay là nhờ Thẩm Tấn Hàm
giúp Lục Thiếu Phàm giải sầu, tỏ ra chiếu cố hai người, nhưng nhìn thấy
Thẩm Tấn Hàm tươi cười giảo hoạt giống như hồ ly, Mẫn Nhu cảm thấy là lạ , lại không rõ nguyên nhân lạ chỗ nào.
Hôm đó Lục
Thiếu Phàm không giữ quy tắc nên bị Thẩm Tấn Hàm đưa trở về bệnh viện,
mà Mẫn Nhu bị bà Lục cưỡng chế ở nhà, không cho phép cô buổi tối đi thăm Lục Thiếu Phàm, nguyên nhân trong lòng cô đều biết rõ, ngay cả Thẩm Tấn Hàm đều tỏ ra ái muội hướng Mẫn Nhu giơ ngón tay cái lên, khuôn mặt nhỏ nhắn của Mẫn Nhu trở nên hồng, chỉ có thể ôm Đậu Đậu nhanh rời khỏi đó.
Phía sau là âm thanh khoa trương của Thẩm Tấn Hàm: "Lão đại, chân nhân bất lộ tướng nha, cứ tiếp tục như vậy, kế hoạch hoá gia đình sớm hay muộn đều vượt chỉ tiêu!"
"Chú cảm thấy, làm một Đảng viên, anh sẽ phạm phải sai lầm này sao?"
Lục Thiếu Phàm tỏ ra như một chú cừu vô hại mặc dù dưới lớp da cừu lại là
một con sói lớn, nhưng bộ dáng anh nho nhã, ung dung, khí chất cao quý
xuất trần, không thể dùng những từ ngữ thô tục nói về anh, điểm này thật để cho cô phải nghiến răng, dậm chân!
Ngày hôm sau, sau khi đưa Đậu Đậu đi vườn trẻ, Mẫn Nhu đem nồi súp của dì Mai, trực tiếp nhờ lái xe đưa cô đi bệnh viện.
Trên hành lang vắng vẻ, Mẫn Nhu lo lắng súp trong ấm có thể nguội hay không, không khỏi bước nhanh hơn, cũng không nghĩ tới, ở trước cửa khoa phụ
sản, gặp được hai người cô không mong muốn nhìn thấy nhất.
So với lần đầu tiên nhìn thấy Kỷ Mạch Hằng cẩn thận dìu dắt Mẫn Tiệp ở
bệnh viện, lúc này đây, cô không còn cảm thấy giận dữ hay buồn bã gì
nữa, chỉ thản nhiên liếc mắt một cái, vừa định bước nhanh qua khỏi, đã
bị tiếng nói mềm mại của Mẫn Tiệp cản lại:
"Đây không phải tiểu Nhu sao? Đi gấp như vậy, vào thăm ai sao?"
Mẫn Nhu cũng không muốn dây dưa với Mẫn Tiệp, nhiều một chuyện không bằng thiếu một
chuyện, càng lại không muốn trong bệnh viện xảy ra cãi vã, dù sao Lục
Thiếu Phàm chỉ còn ở lại đây vài ngày.
Nhưng cô vừa đi lên phía trước vài bước, Mẫn Tiệp liền ủy khuất kêu lên: "Hằng, anh xem người ta có lòng chào hỏi tiểu Nhu, cô ta lại dùng cái thái độ
này, trước mặt đã như vậy , không biết ở sau lưng còn chửi bới người
khác như thế nào!"
Mẫn Nhu lạnh lùng cười, Mẫn Tiệp ở trước mặt Kỷ Mạch Hằng, đem những lời không tốt
về cô nói cho anh ta nghe? Để tỏ ra mình là một người thuần khiết, ở
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!