Chương 14: (Vô Đề)

Bên trong

văn phòng thị trưởng, Mẫn Nhu nhàn nhã ngồi trên ghế, hai chân bắt chéo, một tay để trên đùi chống lên cằm, hai mắt xinh đẹp mở to, vẻ mặt hưởng thụ nhìn người đàn ông đối diện đang mải mê làm việc.

Ngón tay

thon dài gõ liên hồi lên bàn phím, giữa hai mắt bắt gặp vẻ nghiêm túc,

ngũ quan nho nhã từng đường nét góc cạnh, mái tóc đen bóng, làn da trắng trơn bóng, theo mắt nhìn xuống là vùng xương quai xanh rất đẹp, không

ngờ được Lục Thiếu Phàm khi làm việc lại hấp dẫn đến thế…

Lục Thiếu

Phàm từ khi ngồi vào ghế chẳng hề nhìn lấy cô một lần, cứ chăm chú nhìn

vào màn hình máy tính, thái độ làm việc cẩn thận tỉ mỉ khiến cho trong

lòng Mẫn Nhu cảm thấy ngọt ngào.

Một người

đàn ông ưu tú như thế lại là của cô, chỉ cần nhớ tới tên mình ghi trên

hộ khẩu của anh thì một cảm giác tự hào lại lan tràn trên mặt, hoặc có

thể ngay cả chính cô cũng không phát hiện, khi nhìn Lục Thiếu Phàm miệng cô đã kéo đến tận mang tai.

Cảm giác đói bụng lại tăng thêm, Mẫn Nhu sờ sờ bụng, cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay,

mười một giờ năm mươi lăm rồi, Lục Thiếu Phàm sao vẫn chưa làm xong?

Đôi mắt nhìn ra bên ngoài, bên ngoài chỗ làm không còn bóng người, cả tầng lầu trở nên trống trải và yên tĩnh.

"Lục Thiếu Phàm, khi nào anh xong việc a?"

Giọng nói

nũng nịu khiếm cho mười ngón tay để trên bàn phím của Lục Thiếu Phàm

khựng lại, đôi mắt thâm thúy rời khỏi màn hình, khẽ nghiêng đầu liền

nhìn thấy gương mặt tươi cười nhăn nó của Mẫn Nhu, bàn tay xoa xoa bụng.

"Em đói bụng sao?"

Lục Thiếu

Phàm tựa lưng ra sau ghế, cả cơ thể dựa hẳn vào ghế xoay, mười ngón tay đặt lên ghế tựa như bức tượng điêu khắc hoàn mỹ, hai mắt híp lại sâu xa khó lường liếc nhìn Mẫn Nhu.

Giọng nói

gợi cảm này khiến cho trái tim Mẫn Nhu đập mạnh, cô chỉ nhìn thoáng qua

Lục Thiếu Phàm rồi dời đi, anh quá hấp dẫn nếu cô cẩn thận sẽ rớt vào

đó, chỉ sợ khi đó lại làm trò cười cho thiên hạ.

"A,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!