Chương 24: (Vô Đề)

Cửa phòng tắm mở ra, Lục Tranh đã thay xong bộ quân phục.

Vừa bước ra anh đã thấy Cửu Dạ nói gì đó với Thẩm Thần, vừa nói vừa cười, còn cậu thì mặt đã đỏ đến tận mang tai.

Lục Tranh đi tới đá vào chân Cửu Dạ: "Nói cái gì mà vui vẻ như vậy."

Cửu Dạ nhìn anh, cố gắng nhịn cười: "Không, không có gì, nói chuyện học tập thôi."   

Lục Tranh rõ ràng không tin lời anh ta, có điều cũng không quan tâm.

Anh quay sang nhìn Thẩm Thần, nhàn nhạt nói: "Phải quay về trường à? Tôi đưa em đi."

Thẩm Thần cả người bất động, sắc mặt rõ ràng hốt hoảng: "Em, em ngày hôm qua đã gây rắc rối cho anh..."

Bước chân Lục Tranh dừng lại, anh nhớ tới tối hôm qua Thẩm Thần ôm anh khóc không chịu buông tay: "Biết là được, lần sau đừng uống say như vậy nữa."

Thẩm Thần mặt mày tái nhợt: "Em xin lỗi..."

Lục Tranh liếc nhìn cậu, anh chỉ nói thế thôi chứ không phải muốn thấy cậu như vậy, vậy nên giọng nói của anh có chút nhẹ lại: "Không có gì, chú ý an toàn là được."

"Vâng." Thẩm Thần giọng càng nhỏ dần: "Em không biết khi say em sẽ như vậy, em, em bình thường.... không có hát."

Lục Tranh nhíu mày: "Cái gì?"

"À không, không có gì, mau đi thôi!" Cửu Dạ vội vàng đứng dậy, thúc giục anh: "Anh Lục, nếu còn không đi thì sẽ bị trễ giờ đấy.

Tôi không muốn bị phạt đâu."

"......."

Ba người bọn họ cùng đi đến thang máy.

Lục Tranh và Cửu Dạ đưa Thẩm Thần trở về trường học, sau đó lái xe đến doanh trại.

Sau khi trở lại trường học, Thẩm Thần liền trở về ký túc xá.

Đến buổi tối, cậu cầm máy ảnh đi đến câu lạc bộ nhiếp ảnh.

Khi cậu vừa mới bước vào, Thẩm Thần cảm thấy bầu không khí có chút kỳ lạ, mọi người đều nhìn về phía cậu, chỉ là trong chốc lát.

Thẩm Thần cảm thấy khó hiểu, cậu ngồi xuống vị trí của mình.

Lúc cậu định bắt chuyện, một đàn chị trong câu lạc bộ đến gần cậu: "Thẩm Thần."

"Ah?"

"Có tin tốt." Cô ấy ngồi xuống bên cạnh cậu: "Lần trước chị đã gửi ảnh chụp của em cho công ty Thiên Ảnh không phải sao? Ở đó đang thiếu trợ lý nhiếp ảnh, bọn họ đang cần một người biết cách chụp ảnh.

Mọi người đã chọn em đi."

Thẩm Thần kinh ngạc: "Thật sao?"

"Đúng vậy, tuy rằng chỉ là vị trí trợ lý, nhưng đó là Thiên Ảnh, là công ty lớn đấy, em có thể học được rất nhiều thứ ở đó."  

"Học tỷ!" Thẩm Thần khó mà giấu được niềm vui trên mặt: "Học tỷ! Thật sự cảm ơn chị."

"Cảm ơn làm gì, chị chỉ gửi tư liệu chứ cũng không giúp gì cho em, hoặc có thể em đã lọt vào mắt của bọn họ."

Thẩm Thần trong lòng rất kích động, cậu đã sớm muốn kiếm việc làm thêm, bây giờ có thể được làm trợ lý nhiếp ảnh quả thật là nằm ngoài dự đoán của cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!