Chương 45: Nằm xuống hưởng thụ sự nuông chiều thuộc về mình, không tốt sao?

"Chị đói bụng không, tôi nấu cho chị chút đồ ăn." Ngụy Tịnh hong khô quần áo, chưa sấy tóc đã đi tới hỏi Nghiêm Liệt.

Nghiêm Liệt phát hiện Ngụy Tịnh không hay hỏi, mà là trực tiếp dùng câu khẳng định.

Nếu như rất nhiều đàn ông sẽ nói "Em thích không?" "Em muốn không?", nhưng Ngụy Tịnh lại nói "Tôi làm cho chị."

Vô cùng thoải mái.

"Nhưng nhà tôi chỉ có một ít thức ăn thông thường." Ngụy Tịnh đi tới trước tủ lạnh, chần chừ mở cửa tủ ra.

"Cái gì mà thức ăn thông thường? Có thứ gì được gọi là thức ăn đặc biệt à?" Nghiêm Liệt cũng tới đứng bên người Ngụy Tịnh.

Ngụy Tịnh lại nghĩ đến người "Phụ nữ tựa kim cương" bướng bỉnh này, khó nén nụ cười.

"Chính là thức ăn của xã hội thượng lưu đó. Một trăm tệ một cân cherry, hai trăm tệ một cân thịt trâu."

Nghiêm Liệt cau mày: "Cái ví dụ này của em quá nhàm chán, căn bản là đang cười nhạo tôi. Tùy ý, em ăn cái gì tôi liền ăn cái đó là được rồi."

"Vậy tôi đành phải nấu mì vậy, yên tâm, tôi sẽ cho chị thêm một quả trứng." Ngụy Tịnh cầm trứng gà nói.

"Đừng quá nhiều, tôi ăn không hết." Nghiêm Liệt nhắc nhở.

"Ừ." Ngụy Tịnh đi vào phòng bếp rồi lại quay lại.

"Hả?" Nghiêm Liệt giương mắt.

"Mưa vẫn rất lớn, chắc phải một lúc nữa mới trở về được."

"Có thể không đi về không?"

Ngụy Tịnh nhìn ngoài cửa sổ, mưa gió đan xen, hoàn toàn không có dấu hiệu ngừng lại:

"Nếu như chị không ngại ở đây, cũng không sợ tôi mộng du, thì tôi không có vấn đề gì. Tôi sẽ ngủ dưới đất."

Nói tới chuyện mộng du Nghiêm Liệt càng thêm tò mò, đã quyết định chủ ý tuyệt đối không đi:

"Tối nay để tôi ở lại đi."

So với bộ dạng dịu dàng của con người, mưa gió cuồng bạo bên ngoài trở nên vô cùng thô tục.

Nghiêm Liệt nhìn Ngụy Tịnh tự làm mì sợi, một quả trứng gà nguyên vẹn xinh đẹp làm cô không nỡ ăn, gà mái biết được nhất định sẽ cảm động rớt nước mắt.

"Sao chị không ăn? Không thích?"

Ngụy Tịnh ngồi bên cạnh, thấy Nghiêm Liệt vẫn nhìn chằm chằm vào mì không động tay.

"Bây giờ ăn." Nghiêm Liệt đương nhiên sẽ không nói cho Ngụy Tịnh hiện tại cô đang si mê một quả trứng gà, nếu không sẽ mất hết mặt mũi.

Hai người yên lặng giải quyết bát mì trước mặt, ti vi chiếu tin tức nửa đêm.

Thế giới này mỗi ngày đều xảy ra rất nhiều chuyện, tin tức thay nhau phát sớm tối cũng không kịp.

Có khoảng thời gian Nghiêm Liệt rất chăm xem thời sự, cũng không thể nói là ưa thích, nhưng nếu một ngày không xem thì sẽ lo lắng người khác biết chuyện mình không biết, sẽ bị thế giới tạm thời đào thải.

Chứng lo âu này khiến cô không thể tập trung tinh thần hưởng thụ mì sợi, sự chú ý không tự chủ dời đến ti vi.

Chờ Ngụy Tịnh ăn sạch sẽ một bát mì, Nghiêm Liệt mới ăn được một phần ba.

Ngụy Tịnh cũng không thúc giục, để Nghiêm Liệt xem ti vi. Chờ người kia nói không ăn được nữa Ngụy Tịnh sẽ dọn dẹp bát đũa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!