Trước kia Nghiêm Liệt không cảm thấy mình là người hẹp hòi, hôm nay coi như là hiểu sâu hơn về bản thân.
Sau khi biết Ngụy Tịnh có bạn gái, cô không nói thêm câu nào với Ngụy Tịnh, thậm chí bỏ lại Ngụy Tịnh một mình ở rạp chiếu phim ngoài trời, trở về phòng.
Lúc trở về Chu Mật đang ở trên xe Nghiêm Liệt, đợi cô chở mình về, còn chiếm vị trí bên cạnh ghế lái. Ngụy Tịnh nhìn thấy Chu Mật ngồi ở đó liền không đi qua, cuối cùng vẫn là Nghiêm Liệt phá vỡ yên lặng nói với cô: "Lên đây đi." Lúc này Ngụy Tịnh mới trầm mặc ngồi vào sau xe.
Trở về dọc đường đi đều là Nghiêm Liệt và Chu Mật nói chuyện, Ngụy Tịnh giống như không khí không tồn tại.
Chu Mật điên cuồng nói Hứa Tranh, tên khốn kiếp kia thật là che giấu quá kĩ mà, nếu không phải lần này thì không biết chị ta có nhiều chị em gái như vậy! Hơn hai mươi người phụ nữ ầm ầm lao tới, cậu đoán xem trong này có bao nhiêu người bị chị ta chà đạp qua? Hay là đều bị chị ta động thủ rồi?
"Mình đi hỏi chị ta chuyện này, kết quả chị ta nói trước kia chỉ là vui đùa một chút mà thôi. Vui đùa một chút! Đúng vậy, chị ta thật lợi hại, tùy tiện vui đùa một chút cũng chơi hai tay, nghiêm túc đối xử chắc gộp lại được thành một đại đội luôn?"
Nghiêm Liệt vô cùng kỳ quái nhìn Chu Mật: "Bàn về số lượng bạn giường, chẳng lẽ cậu thua cô ấy sao?"
"Là không thua."
"Vậy cậu kêu ca cái gì?"
"Mình với chị ta không giống nhau!"
"Có cái gì khác?"
Vấn đề này làm khó Chu Mật, sau lời này, Chu Mật ngừng ồn ào, lâm vào trầm tư.
Đêm đó Hứa Tranh đến phía xa bãi biển tìm Chu Mật.
Chu Mật đang cùng một người phụ nữ kề sát tâm sự.
Kỳ thực cái gì cũng không làm, Chu Mật còn không phải không biết phân biệt tốt xấu như vậy đi quyến rũ bạn Hứa Tranh. Thời điểm Hứa Tranh tìm được, các cô đang ngồi chung một chỗ nói chuyện, Hứa Tranh không tiến lên, đứng ở một bên nhìn các cô.
Lúc Chu Mật phát hiện ra Hứa Tranh, cô đã đứng gần một giờ.
Chu Mật vẫn cảm thấy Hứa Tranh là cái loại chuyện gì cũng giấu trong lòng, đánh chết cũng không nói ra, kỹ thuật dỗ dành người cực kỳ nát, chính là đến nói hai câu "Ồn ào đủ rồi đấy" "Xong hết rồi".
Cái quỷ gì vậy, ai muốn loại trấn an này cơ chứ? Muốn bù đắp cái gì thì ôm lấy gặm nha, đây mới là nhân sinh tràn trề niềm vui được không?
Đáng tiếc Hứa Tranh không phải loại người như vậy.
Chu Mật cảm thấy cô cùng Hứa Tranh chỉ có độ phù hợp trên giường tương đối cao, trong cuộc sống cô cũng không thích cái loại tính cách khó hiểu như Hứa Tranh đó.
Chẳng qua Hứa Tranh là đầy đủ khiến lòng người rung động, lấy lòng được chị ấy sẽ nhận được rất nhiều đồ.
Chu Mật biết trên thế giới này tình yêu chân thành cũng không đáng giá, cần nhận rõ chính là có hợp hay không, thoải mái yêu thích.
Cho nên cô đối với Hứa Tranh rất quấn quít, vừa yêu lại vừa chán ghét.
Chuyến đi hải đảo này làm mọi người vướng vào khúc mắc, thực sự là vất vả mà không có kết quả tốt, Nghiêm Liệt vô cùng hối hận.
Trở lại Bắc Kinh, Nghiêm Liệt tùy tiện đem Chu Mật nhét vào con đường nào đó để Chu Mật tự đón xe về nhà, sau đó đưa Ngụy Tịnh đến tận cửa nhà.
Ngụy Tịnh bày tỏ cảm ơn với Nghiêm Liệt, nhưng nghe vào tai Nghiêm Liệt lại là một loại châm chọc.
Cái gì mà cảm với ơn, thật lòng cảm ơn sẽ nói câu vẫn luôn có bạn gái như thế kíƈɦ ŧɦíƈɦ mình sao?
Cô tự mình đa tình lâu như vậy, ngu ngốc nghĩ rằng Ngụy Tịnh là trạng thái độc thân, không tiếc bày ra đủ loại không biết xấu hổ để đến gần.
Đến cuối cùng nhận được kết quả là Ngụy Tịnh đã có đối tượng qua lại?
Nghiêm Liệt không hề muốn nghĩ Ngụy Tịnh nói mình không phải độc thân là đang nói dối.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!