Thiên Tinh hồ tỉnh S, nước hồ trong suốt, chu vi khá rộng cũng phải cỡ hơn mười cây số vuông, phía bắc tiếp với Nhạn hà, phía tây là Bạch hạc sơn, ven hồ khắp nơi cỏ thành tầng, đào liễu hải đường rậm rạp, còn có cả các loại cây như chương, chò, thiết, ngân hạnh. Hoàn cảnh thanh u, là thắng cảnh nổi danh nhất của tỉnh S.
Ở phía nam Thiên tinh hồ, có một vòng tường màu hồng bao quanh một rừng cây, phía bên trong là một khu biệt thự hào hoa.
Đây là khu nhà sang trọng lớn nhất của tỉnh S tại Thiên Tinh hồ, đều là biệt thự độc lập, bên ngoài đều là cửa điện tử, hệ thống báo động điện tử, hệ thống theo dõi điện tử, một ngày hai mươi bốn giờ đều có nhân viên bảo an tuần tra. Bên trong còn có một khu vực bệnh viện, siêu thị nhỏ, thậm chí còn có một chi nhánh Ngân hàng Quốc gia, để phục vụ người trong khu vực này.
Tiểu khu này theo truyền thuyết là do một công ty địa ốc lớn nước ngoài, đầu tư mấy chục triệu mà xây dựng nên. Không gian của biệt thự bên trong rộng lớn, có hoa viên kiến trúc theo kiểu Hà Lan.
Nhà cùng hoàn cảnh vị trí địa lý như vậy, đương nhiên ở đây đều là nhân vật không phú thì cũng quý.
Đường Tử Trần lái một chiếc xe thể thao màu xám bạc tiến vào tiểu khu, cổng điên tử của tiểu khu tự động mở ra, bốn gác cổng đứng nghiêm chào.
Chiếc xe thể thao đi thẳng vào một con đường cây cối che rợp bóng, tuy mấy ngày hôm trước tuyết rơi nhiều, nhưng trên đường lại không có một chút tuyết cùng nước đọng, ngay cả một chút dấu vết lầy lội cũng không có.
Sau khi lái vài phút thì ngừng lại trước biệt thự số 18, căn biệt thự này tổng cộng có ba gian, gian ở giữa cao bốn tầng, hai bên cao hai tầng, hiển nhiên là gara cùng chỗ của người làm.
Trước sau ba căn nhà đều là thảm cỏ, xung quanh là hàng rào gỗ sơn trắng, có phong cách cổ điển của nông trại châu Âu thời Trung cổ.
Đường Tử Trần ấn điều khiển từ xa, cửa điện tử của gara tự động mở ra, rồi lái xe vào, đột nhiên phát hiện, bên trong gara tối đen, phảng phất như có đèn bị hỏng.
"Hử?" Đường Tử Trần lổ tai vừa động, "Có ba người, xuất hiện đi".
Bộp! Bộp! Bộp! Đột nhiên trong lúc đó, có tiếng vỗ tay vang lên, sau đó một chút, đèn bên trong gara toàn bộ mở lên, chiếu sáng rõ ràng bên trong garra rộng cả trăm mét vuông.
Trước xe Đường Tử Trần không xa, có một nam tử trẻ tuổi đứng thẳng mặc áo gió màu đen, nam tử này sống mũi cao, tóc đen, ánh mắt có màu lam, hiển nhiên là người lai.
Bộ dạng của hắn hết sức anh tuấn, trên mặt còn có vẻ cười khẽ bất cần.
Loại nam tử này mà đi cua gái, quả thực trăm trận trăm thắng.
Bộp, nam tử anh tuấn vỗ tay một cái, trên tay không biết từ khi nào đã xuất hiện một khẩu súng lục ổ quay.
"Bạo Hùng, Ác Lang, các ngươi cũng xuất hiện đi. Hành tung chúng ta đã bại lộ rồi" Nam tử đem khẩu súng xoay tít trên đầu ngón tay.
Cùng lúc đó, hai bóng người cao lớn khác không biết từ nơi nào xuất hiện, một trái một phải phong tỏa rối ra khỏi gara.
Đường Tử Trần mở cửa xe đi ra, liền thấy hai nam tử này, người bên phải da đen, cao cũng phải tới hai thước, cơ bắp cuồn cuộn hiện lên dưới áo, cả người trên dưới tỏa ra một loại khí tức hung hãn.
Nam tử còn lại da trắng tóc vàng, mặc trang phục ngụy trang, tuy hình thể không khủng bố như người da đen, nhưng cũng rất cân đối, ở dưới ống quần lộ ra một thanh chủy thủ màu đen.
"Ồ, thật là kỳ tích của Thượng đế, không thể tưởng được huấn luyện viên của năm công ty lính đánh thuê Hắc Mạn Ba, Hưởng Vĩ Xà, Độc Hạt, BBN, Hoa Long, đã huấn luyện ra hơn ngàn cỗ máy giết người, lại là một vị tiểu thư xinh đẹp như vậy. Miss Đường, tiểu thư Đường Tử Trần!"
Nam tử lai trẻ tuổi nhún vai, huýt sáo một tiếng, chào Đường Tử Trần đúng theo tiêu chuẩn của mỗi quý ông.
"Ta đến để tự ta giới thiệu, ta biệt hiệu là 'Thần Hồ', các bằng hữu trong giới sát thủ cũng đặt cho ta một ngoại hiệu khác, 'Đạn Tử Thần', bởi vì súng trên tay ta, mỗi viên đạn bắn ra, mỗi phát đều lấy đi một linh hồn".
"Ta tên thật là John. Chẳng qua khi đến đại lục, ta tự nhiên cũng muốn dùng tên tiếng Trung, tên tiếng Trung của ta là Dương, Dương Anh Minh. Thế nào, Đường Tử Trần tiểu thư, lấy tên như vậy được chứ".
Dương Anh Minh lịch sự chào, giống như là mời mỹ nữ khiêu vũ tại tiệc rượu, "Vị tiên sinh da đen này là Bạo Hùng, từng tay không giết gấu Bắc Cực đã trưởng thành, tại võ đài lậu của New York đã đá bể đầu hơn mười vị quyền thủ, đã bẻ cổ hơn ba mươi quyền thủ. Vị tiên sinh da trắng này danh hiệu là Ác Lang, am hiểu nhất là dùng chủy thủ vô thanh vô tức cắt yết hầu cảu kẻ địch, người trúng đòn, một chút thanh âm cũng phát không ra được!"
"Các ngươi đều là người của CIA?" Đường Tử Trần thân thể vẫn không nhúc nhích.
"Không không không…" Dương Anh Minh lắc đầu cười: "Chúng ta đến từ tổ chức khác, chỉ có điều CIA đã trả giá rất lớn, mời chúng ta đến đại lục. Tổ chức của Đường tiểu thư lần này quấy nhiễu kế hoạch của quân đội Mỹ tại Phi Châu, Đường tiểu thư thuộc hàng lãnh đạo cảu tổ chức, tự nhiên không thoát khỏi sự chú ý, hay là nghĩ tại đại lục, sẽ không bị sao?
Theo chúng ta biết, tổ chức của Đường tiểu thư, cũng không có liên hệ gì với đại lục".
"Thế nào, Đường tiểu thư, cùng chúng ta đi một chuyến đi, chúng ta sẽ bí mật đưa cô đến bờ biển, sau đó phái thuyền đưa cô giao cho người của CIA. Đường tiểu thư tốt nhất là đừng có phản kháng. Tay súng của ta rất mau, thật sự không muốn để cho viên đạn nhuốm máu của một tiểu thư xinh đẹp như vậy".
"Thần Hồ, không cần dài dòng, động thủ đi" Nam tử da trắng Ác Lang kia dùng tiếng Anh nói một câu, hắn tựa hồ không có kiên nhẫn, cùng nam tử da đen Bạo Hùng kia từ từ xông tới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!