Chương 18: Đạo sĩ

Nhìn đạo quán phía xa xa có ánh đèn, Triệu Quốc Đống vui vẻ đi nhanh tới.

Nơi này khá hoang vu, ngoài một ngôi đạo quán thì không còn kiến chúc khác.

- Sư phụ, thầy về rồi à?

Triệu Quốc Đống vừa mở cửa liền ngửi thấy mùi gà nướng quen thuộc.

- Thầy lại trộm gà từ đâu đó?

- Thằng ranh này lại vu khống thầy rồi. Không xem thầy là ai sao? Có cần trộm không? Người ta tình nguyện tặng cho, thầy không đành lòng không nhận.

Một ông lão tóc bạc phơ vừa xoay que nướng vừa nói.

Triệu Quốc Đống không khỏi thầm khen một câu. Thầy càng lúc càng giống người đắc đạo. Bộ đạo bào trắng bệch, tóc trắng vấn lên kiểu đạo sĩ, mặt hồng hào như người trung tuổi, áo tung bay như thần tiên. Đi đến đâu cũng có thể lấy vẻ ngoài này mà kiếm tiền.

- Thầy lại đi đâu lừa người phải không?

Triệu Quốc Đống ngồi cạnh đống lửa và nhét thêm hai que củi.

- Nếu không phải là cố ý mời thầy đi, thầy chẳng buồn đi.

Đạo sĩ tự hào nói. Ông quay đầu nhìn Triệu Quốc Đống rồi nói:

- Xem ra thằng bé này không may rồi.

- Thầy biết con về Giang Miếu sao?

Triệu Quốc Đống kinh ngạc nói.

- Sao phải để chuyện này trong lòng?

Đạo sĩ không thèm để ý mà nói.

- Thầy dạy rất phải, xem ra con đúng là vẫn còn kém nhiều. Gần thầy hơn chút đúng là tốt.

- Đừng có nói linh tinh, thầy còn gì dạy con nữa đâu. Con chỉ cần kiên trì tập các thứ mà thầy đã dạy là đủ dùng rồi.

Đạo sĩ hừ một tiếng rồi nói.

- Không phải chứ, con nhớ thầy mỗi lần ra ngoài đều mang về cho con một vài thứ đủ để con được lợi cả đời mà. Lần này sao thầy lại keo kiệt như vậy?

Triệu Quốc Đống mặt dày nói:

- Để con xem trong túi của thầy có gì mới không nào.

- Thằng ranh này, con muốn cướp hết của thầy sao?

Đạo sĩ cười mắng.

- Trong túi không có gì đâu, chỉ là một quyển công pháp Mật Tông. Mật Tông có nhiều thứ khá hay, chẳng qua con còn trẻ như vậy thì chưa cần, đợi thầy tìm hiểu vài năm rồi dạy cho con.

- Cũng đúng, vậy chờ thầy nghiên cứu 18 năm rồi dạy cho con cũng không muộn.

Triệu Quốc Đống gật đầu nói.

- Ừ, thấy con cũng đã tươi tỉnh hơn, tướng của con hai năm tới cũng không có gì nguy hiểm, từng bước tiến lên.

Đạo sĩ lấy con gà khỏi xiên nướng, bỏ ra mấy gia vị rắc lên, mùi thơm tràn ngập đạo quán.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!