Chương 16: Mập mờ

- Tôi nói nghiêm túc với ông đó. Khổng Nguyệt là hoa khôi của lớp thì chỉ ông là xứng. Nếu để mấy thằng Khanh Liệt Bưu, Cổ Tiểu Phong đạp nát thì bọn tôi không cam tâm.

Phòng Tử Toàn thấy Triệu Quốc Đống hơi ngẩn ra một chút liền đẩy Triệu Quốc Đống.

- Không chừng Khanh Liệt Bưu, Cổ Tiểu Phong còn tốt hơn. Con người của tôi cũng không phải loại có mới nới cũ.

Triệu Quốc Đống không biết sao mình lại nói như vậy.

- Sao có thể để chúng làm hỏng hoa đẹp chứ? Bạn học nhiều năm thì tôi còn không biết tính cách của ông sao? Đám đáng ghét đó sau khi chơi chán liền bỏ người rồi còn nói ra làm người ta mất danh dự, để các cô gái đố không tìm được bạn trai mới, không biết bọn nó nghĩ như thế nào.

Phòng Tử Toàn rất bất bình mà nói.

- Đây là do đàn ông đều muốn chiếm hữu, sao thế ông? Chẳng lẽ lại có ý tốt như vậy sao?

Triệu Quốc Đống khó hiểu hỏi.

- Hừ, xưởng sợi có hai nữ công nhân bị Khanh Liệt Bưu chơi cho ễnh bụng và phải đi phá thai. Một cô chảy nhiều máu suýt chết mà Khanh Liệt Bưu không cho người ta tiền chữa trị. Thằng Cổ Tiểu Phong cũng không tốt đẹp gì, cả ngày tụ tập đám ranh con đến nhà tắm công cộng nhìn lén.

- Hả, thằng này lớn như vậy mà còn thích nhìn trộm sao? Ha ha, có thể hiểu, chẳng qua Cổ Tiểu Phong muốn tìm người để giải thích sinh lý cũng không khó, sao phải làm như vậy?

Triệu Quốc Đống biết nhà tắm công cộng lớn, chủ yếu là nữ công nhân tắm. Khi tắm thì ở trong rống nóng nên cần thông khí, mỗi phòng đều có nhiều lỗ thông gió, Cổ Tiểu Phong đi qua lại bên cạnh đó nhất định là muốn nhìn trộm nữ công nhân đang tắm.

Từng cơ thể trắng nõn cười cười, nói nói trong làn khói, ngực cao vút, mông căng đúng là làm người ta phải suy nghĩ. Chuyện này khi Triệu Quốc Đống và Phòng Tử Toàn học cấp hai cũng đi làm, chẳng qua khi lớn lên liền không có ý này nữa.

- Hừ, ai biết đầu óc chúng nghĩ gì?

Phòng Tử Toàn tức giận nói:

- Khanh Liệt Bưu cùng Cổ Tiểu Phong là đám ruồi nhặng suốt ngày chạy quanh nhà máy, thấy ai đẹp là tìm cách tới gần, cứ quấn lấy.

Sau khi chơi gái xong liền bỏ ngay.

- Ồ.

Tính nghề nghiệp làm Triệu Quốc Đống cảnh giác, hắn do dự một chút rồi nói:

- Bọn họ có cưỡng ép nữ công nhân không?

- Cái này thì không.

Phòng Tử Toàn lắc đầu nói:

- Đám người này rất gian xảo, bọn chúng cũng không dám làm chuyện có thể ngồi tù. Cảnh sát đâu cần biết ai là con của Bí thư đảng ủy hay giám đốc Nhà máy dệt chứ.

- Ừ, vậy không có cách nào rồi, quan hệ nam nữ do người ta tự nguyện, một bên muốn chơi, bên kia chấp nhận thì không trách được ai, không ai quản được.

Phòng Tử Toàn cũng rõ đám người Cổ Tiểu Phong không cần phải như vậy. Không biết bao nhiêu cô gái bị gia canrhc ảu bọn họ hấp dẫn, người không xấu mà. Chỉ cần ra tay hào phóng chút thì các cô gái ham vinh hoa sẽ dạng chân ra cho người ta chơi ngay.

- Quốc Đống, hai người làm gì thế?

Mau vào thôi.

Ngô Trường Khánh gọi.

- Đến ngay.

Triệu Quốc Đống vỗ vai Triệu Quốc Đống rồi nói:

- Cảm ơn ý tốt của ông, theo tự nhiên đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!