Chương 14: Hàn đông

Đức Sơn lén trốn ở một góc mà nhìn Triệu Quốc Đống. Ông anh nó có vẻ hoảng hốt, Đức Sơn đang thầm nghĩ có phải do gặp hai cô gái kia tối qua không?

Đức Sơn biết Quốc Đống có bạn gái ở An Đô, nó đã xem ảnh thì thấy rất đẹp, không thua gì Khổng Nguyệt và giáo viên Hàn Đông kia. Chẳng qua người ta ở An Đô, sao có thể so sánh với Giang Khẩu? Đức Sơn thầm nghĩ ông anh đang thất tình, nếu muốn chữa thì biện pháp tốt nhất là có tình yêu khác.

- Anh, mấy chị Khổng Nguyệt đến tìm anh.

- Hả, bọn họ đến ư?

Triệu Quốc Đống ngồi xuống nhìn ra ngoài thì thấy có một chiếc xe đạp đỗ trước sân giặt quần áo, mấy người nam nữ đang nói chuyện.

- Vâng, mấy anh Trường Khánh cũng tới.

Đức Sơn lau lau mồ hôi trên tay rồi nói.

- Mặc áo vào.

Triệu Quốc Đống vứt tạm suy nghĩ ra khỏi đầu rồi trừng mắt nhìn Đức Sơn.

- Anh, bọn họ đợi anh ở ngoài.

Triệu Quốc Đống mặc một chiếc áo ba lỗ đã cũ mà hừ một tiếng:

- Nắng như vậy rồi chẳng lẽ mấy anh chị còn đi chơi?

Triệu Quốc Đống không thèm để ý đến thằng em, đứng dậy đi ra ngoài.

- Khổng Nguyệt, Hàn Đông, hai bạn tới?

Triệu Quốc Đống mặc một chiếc áo phông cảnh sát màu xanh lục trông khá oai phong.

- Quốc Đống, ông không mấy khi về, hôm nay chúng ta lên núi Vân Thai đi, 36 động liên hoàn ở đó chúng ta đã nhiều năm không trèo lên mà? Hôm nay trời hơi nắng mà chui vào động thì sẽ rất mát. Bọn tôi mang theo lương khô rồi, chúng ta ăn rồi đến Ninh Giang bơi nữa.

Yy nháy nháy mắt với Triệu Quốc Đống và nói.

- 36 động liên hoàn ở núi Vân Thai?

Triệu Quốc Đống gãi gãi đầu, trời nắng như vậy mà đi ư?

- Đi xe đạp cũng chỉ nửa tiếng là tới, bờ sông gió lớn nên mát mà.

Yy hừ một tiếng mà nói:

- Quốc Đống, không mấy khi ông về, mọi người tụ tập đi chơi chẳng lẽ ông từ chối?

- Đừng nói linh tinh, đi là được chứ gì?

Triệu Quốc Đống vội vàng giơ tay đầu hàng mà nói:

- Đi thôi, hai bạn gái phải mang ô che nắng đó, mà đã chuẩn bị áo tắm chưa?

- Còn cần bạn nói sao?

Khổng Nguyệt cười cười rồi đeo kính chống nắng lên, hôm nay cô mặc chiếc váy màu hồng nhạt, đôi chân trắng nõn càng thêm chói mắt dưới ánh nắng.

Ngô Trường Khánh đi cùng qq, Hàn Đông nhảy lên xe Triệu Quốc Đống trước, Khổng Nguyệt thì lên xe yy.

Tiếng chuông vang lên trên đường, tiếng cười nói thi thoảng vang lên, giống như ngay cả ánh nắng cũng bớt đi nhiều.

Đôi tay thon dài của Triệu Quốc Đống ôm lấy eo Triệu Quốc Đống làm hắn có chút không tự nhiên. Mặc dù Đường Cẩn cũng từng làm như vậy nhưng cảm giác này khác hẳn. Một cô gái ngồi sau xe hắn, tay còn đặt trên eo hắn, mùi hương nhàn nhạt truyền tới làm Triệu Quốc Đống không quen.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!