Chương 5: (Vô Đề)

Tối nay Vương Bồi ngủ rất ngon, cô xây dựng kế hoạch là 10 giờ phải

bắt đầu ngủ nhưng từ trước đến giờ cũng chẳng buồn ngủ, thế mà vừa đặt

đầu xuống thì ngủ liền một mạch đến sáng, cả đêm còn không nằm mơ nữa.

Nghĩ đến giờ cô cũng chưa bao giờ dậy sớm vậy, chim sau nhà hót líu

lo, thậm chí còn có chim hoạ mi chẳng sợ người bay xuống ban công hót

thánh thót…. haiz như vậy thì làm sao mà ngủ tiếp được nữa đây, Vương Bồi rất chi là bội phục chim.

Rửa mặt xuống lầu, Vương Bồi định đi ra phố gọi ăn sáng, kết quả là

vừa mới mở cửa thì bỗng bị cảnh tượng trong sân làm cho giật mình tý nữa ngã chổng vó, sợ quá chạy vội trở lại kéo cánh cửa đánh Ba một nhát,

Vương Bồi dướn cổ lên hét to:

"Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ mau mau đến đây.."

Năm 2006, nhà Vương Bồi bị trộm viếng thăm. lúc ấy Vương Bồi vừa mới

đi làm, ngày đó tiết thanh minh, ông nội Vương dẫn con cả đi tảo mộ, sau đó thì có trộm vào nhà. Theo điều tra, tên trộm này lá gan cũng lớn,

đứng đàng hoàng ở lối đi, chỉ huy bọn tay chân khiêng hết chuyến này đến chuyến kia khoảng 500 bức vẽ kể cả những bức đặt trên bàn cũng chuyển

hết sạch, lúc đó Vương Bồi vào nhà còn tưởng là mình vào nhầm nữa.

Nhưng tên trộm kia cũng không được yên, Vương giáo sư thoạt nhìn thì

trông rất thật thà, thực ra lại vô cùng giảo hoạt, không bao giờ vứt

lung tung cái gì trong nhà, trước khi đi toàn bộ đều đem vào kho hàng

cất, trong đó có tác phẩm cuả ông và Thái Hậu, trong phòng chỉ còn lại

phần lớn là vài bức của Vương Bồi lúc còn học đại học vẽ mấy năm trông

cũng tạm….. Lúc đó chủ yếu là coi trọng con người cô thôi, đồng thời cũng là để họ thử thách cô chút.

Nhưng từ đó về sau Vương giáo sư lại càng cẩn thận hơn, không chỉ gia cố lại kho hàng mà còn trang bị thiết bị chống trộm tiên tiến nhất,

không có gì có thể phá được, nếu là người bình thường cũng không thể vào được.

Tiếng kêu như giết heo của Vương Bồi lập tức truyền tới tai Thái Hậu, Thái Hậu nương nương còn chưa tỉnh ngủ, khoác chiếc áo choàng từ trong

phòng lao ra, vừa tức vừa mắng:

"Con kêu to gì thế? Làm cho mẹ lo lắng quá"

Vương Bồi không biết nói gì cho đúng mới mở một cánh cửa, làm cho

Thái Hậu tự mình xem. Thái Hậu vừa thò đầu ra ngó nghiêng thì lập tức

lại rụt trở lại,

"Ôi ôi, sao trong sân lại có đàn ông trần truồng, dáng người lại kém đến vậy"

Vấn đề quan trọng không phải trần truồng hoàn toàn. Cái chính là

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!