Vài ngày sau, Vương Bồi ở bất kỳ đâu cũng chạm mặt Phượng Hành, có lúc thì ở thang máy, có lúc lại ở dưới lầu dạy học, thậm chí ở quầy bán thịt của siêu thị nữa.
Chuyện cứ như vậy xảy
ra liên tiếp đến vài ngày, Vương bồi bắt đầu xem xét thấy có một số chỗ
không thích hợp lắm. Cô không phải là một thiếu nữa không biết gì, nhìn
ánh mắt đàn ông là có thể đoán ra mấy phần, cô chỉ không rõ tại sao
trong trường có nhiều nữ sinh trẻ trung, xinh đẹp, mà Phượng Hành này
rốt cục là đang nghĩ gì cứ phải tiếp cận cô chứ?
Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, Vương Bồi cả cảm giác của chính mình cũng thấy đa nghi. Nếu là trước kia thì
cho dù cô có chút nghi vấn với Phượng Hành cũng không đến mức nghĩ người ta tệ đến thế. Nhưng hiện giờ, đối với anh ta, Vương Bồi cũng không có
cách nào khác có tình cảm với anh ta cả.
Muốn nói như thế nào đây –
người đàn ông này toàn thân lộ ra một cái gì đó cảm thấy không hợp lắm.
Nhưng anh ta đã hoà nhập rất nhanh vào
Trường Đại học J thị, lấy những lời trước đây Vương Bồi từng nói, mặc kệ là nam hay nữ, chỉ cần bộ mặt đẹp trai là chiếm ưu thế trước rồi.
Tuy
Phượng Hành so với Ngao Du vô cùng đẹp trai còn kém chút nhưng dáng
người cao ngất, cường tráng, đường nét sắc trầm, góc cạnh, thoạt nhìn có phần thành thục, đầy nam tính, điều này khiến cho anh ta đứng giữa các
vị giáo sự trẻ tuổi càng nổi bật nhất – nữ tính thành thục hình như cũng có chút đối lập rất hứng thú với loại đàn ông khác vị như thế này.
Chiều thứ sáu, lúc Vương Bồi đến nhà Chu
Bách Đình thăm tiểu công chúa, cả cô nàng cũng nắm được tin tức, tò mò
hỏi:
"Nghe nói trong trường học chúng ta mớ đến một soái ca ha, cao lớn trông giống y Ngô Ngạn Tổ hả? Cậu đã gặp chưa?"
Vương Bồi bỗng chốc bắt đầu trợn tròn
mắt, không còn hơi sức mà gào nữa:
"Dạy thể dục, vừa nhìn đã biết là loại không có văn hoá rồi, nói chuyện đặc biệt là…." cô cố gắn tìm từ để biểu đạt đúng ý nghĩ của mình ra. NHưng gần đây hay cãi nhau với người
ta nên lượng từ ngữ trong đầu không đủ, bỗng bị nghẹn, nửa ngày cũng
nghĩ không ra.
"Ây da, cậu còn cùng người ta nói nhiều chuyện. Thế nào, rất đẹp trai có đúng không. Cậu để ý đến chuyện người ta không văn hoá làm gì, cậu có thân với anh ta đâu…" Chu Bách Đình ôm
em bé, tuôn ra ầm ầm như bắn pháo vậy. Nói đến đây cô nàng bỗng dưng mẫn cảm phát hiện ra sắc mặt của Vương Bồi thay đổi, bỗng chốc la hoảng
lên:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!