"Này, cô có khoẻ không?" Giọng nghẹn cười hỏi.
Đừng làm ồn! Vương Bồi nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ, đầu còn váng vất quay xung quanh nhìn chỉ sợ có ai nghe thấy mà đến vậy. Nếu thực sự mà bị ai phát hiện cô làm chuyện xấu vừa xong thì chắc chắn một đời anh minh của cô bị huỷ hoại hết.
Muốn để cho tỉnh táo, Vương Bồi chạy nhanh kéo váy lao tới bên bờ sông, soi xuống thấy một bộ mặt đỏ như ráng
chiều vậy.
Hỏng mất rồi Cô xoa xoa mông tự dưng oán giận bảo.
Ngao Du nhịn cười cố nhỏ giọng nói:
"Tôi đã bảo rồi mà, cứ giải quyết ngay tại bờ sông đi, thế mà cô không chịu, đáng đời chưa!"
"Sao lại thành như thế chứ!"
Vương Bồi phản bác ngay lại, vẻ mặt kích động,
"Chỗ này …. là thượng nguồn…. là thị trấn có người…. đều uống chung nguồn nước này, tôi…."
Sao cô lại làm chuyện mất đạo đức thế cơ chứ, à
đừng nói chuyện đạo đức, Vương Bồi đã nghĩ ngay tới mình làm chuyện vừa
rồi mới thực lưu manh làm sao, đầu váng vất, bắt đầu giả vờ say,
"Đau đầu quá ha, đau…" Nói xong cả người cũng từ từ đổ xuống, đặt mông đánh
phịch xuống đất không chịu đứng lên nữa.
Lúc đầu cô cũng có say thực để giấu tâm trạng, nhưng lúc này ngồi
xuống đầu lại gục xuống, thần trí cũng dần dần mơ hồ không rõ. Cô cần gì phải chống đỡ như thế chứ, say thì say đi, bên người còn có Ngao Du
nữa mà….
Say rượu hậu quả để lại là tận mười giờ sáng hôm sau mới tỉnh, đầu
vẫn còn đau ghê lắm. Vương Bồi ngồi trên giường mất vài phút mới tỉnh
táo chút, rời giường tắm rửa xong mới đi xuống lầu, chỉ thấy Ngao Du
đang ngồi trong phòng khách chơi trò chơi. Nghe tiếng chân cô đi xuống
Ngao Du mới ngẩng mạnh đầu lên, ánh mắt ngời sáng nhìn cô.
Ngao Du cũng không nói gì cả, nhưng Vương Bồi vô duyên vô cớ lại thấy chột dạ, tuy hôm qua cô uống rượu nhưng trong lòng lại cảm thấy rất vừa lòng. Cô làm ra chuyện này nếu Ngao Du mà uy hiếp cô thì cô cũng cảm
thấy chuyện này không hề kỳ lạ gì.
Cứ nghĩ đến thế Vương Bồi mới thấy hối hận, chẳng trách mọi người đều nói tửu sắc làm hỏng người, tối qua đều đúng y vậy khó trách cô cầm giữ không nổi.
Ăn cơm không?
Ngao Du không để ý chút nào chuyện tối qua, cứ hỏi
rất thân thiết:
"Mọi người ai cũng ăn rồi, tôi để phần cháo và trứng gà cho cô" Anh ta nói xong thì dừng chơi game, theo lối cũ vào bếp một lát
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!