Chương 35: (Vô Đề)

"Sao anh lại ở chỗ này?" Vương Bồi đứng ở cửa ngơ ngẩn nhìn Ngao Du.

Lúc sáng bị đuổi ra khỏi nhà, Ngao Du còn bực tức cơ mà, Vương Bồi thì

nghĩ chắc hẳn anh ta vẫn còn giận chứ, lại không nghĩ đến anh ta đã hồi

phục nhanh thế, nhanh chân chạy tới Dao Lý này rồi chứ.

"Còn đứng ngốc như thế làm gì, mau vào đi, ở ngoài nóng lắm" Ngao Du

ra dáng chủ nhà, tủm tỉm cười giúp cô xách túi, lại ân cần hỏi,

"Dì Tào đang làm món thịt kho tàu, ăn ngon lắm. Lát nữa cô ăn thử xem, không kém cô đâu nhé"

Vương Bồi không biết nên nói gì cho phải nữa.

Trong phòng ông nội Vương và bà nội đang ngồi trên sofa, còn pha một

ấm trà ngon trên bàn nữa, Bà nội Vương thì trông rất thích thú, chỉ

không thấy bóng dáng Điền Tri Vịnh đâu cả.

"Bồi Bồi cháu đã về rồi à" Bà nội Vương cười tủm tỉm vẫy vẫy tay với

cô,

"Mau tới đây, mau tới đây, vừa rồi tiểu Du kể chuyện Tôn Ngộ Không đại náo thiên cung rất chi tiết còn hơn cả trong TV nữa cơ đấy"

Ông nội Vương cũng phụ hoạ thêm,

"Đúng đó, nghe thấy thế ta còn rất thích thú nữa, nhịn không được đang định vẽ một bức đây này"

Anh ta còn có thể kể chuyện nữa sao?

Anh ta chỉ nói linh tinh thôi,

trước kia anh ta còn kể hươu kể vượn là cùng đánh nhau với Ngưu Ma Vương nữa cơ. Thế mà cũng lừa được ông bà trong nhà nhàn rỗi không có việc gì tin sái cổ nữa. Vương Bồi thầm oán, nhưng thông minh không nói gì.

Thấy bà nội thân thiết với anh ta trông như hận không thể đem anh ta làm

cháu đích tôn nữa ấy chứ, cô cũng muốn vạch trần nhưng nếu thế sẽ trở

thành cái đích cho mọi người chỉ trích mà thôi.

Ông trời đúng là không công bằng mà, bộ dạng xinh đẹp, người người

đều thích, Cái tên nhóc Ngao Du hỗn xược kia, vừa ngốc lại vừa vô sỉ,

lại còn ba hoa chích choè không biết dừng, chẳng qua là có bộ mặt xinh

đẹp thôi mà, nếu không thì làm sao lấy lòng ông bà nhanh như thế chứ.

Vương Bồi ngồi xuống, Ngao Du không kể chuyện nữa mà lôi cô hỏi thăm

rất ân cần, trông vẻ ân cần kia ấy à, làm Vương Bồi đến phát ngượng.

Bà nội Vương thì mỉm cười nhìn hai người, không nói lời nào, nhưng

ánh mắt thì trông rất mờ ám. Vương Bồi chịu hết nổi rồi, ánh mắt của bà

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!